Trong bóng tối, Alpha dường như đã ngồi dậy, hỏi bằng giọng trầm.
Lê Bạch Du ngẩn ra, rồi lắc đầu.
"Tôi không sao."
Giọng nói của hai người rất thấp, còn có thể nghe thấy tiếng ngáy từ giường bên cạnh.
Lê Bạch Du chợt nhận ra, không biết có phải vì điều kiện ở đây quá đơn giản, khiến Alpha không ngủ được không.
Nhưng Nghiêm Dã Khách không nói gì, trong bóng tối cũng không thể nhìn rõ biểu cảm của nhau. Lê Bạch Du chỉ cảm thấy đối phương hình như im lặng nhìn mình một lúc, rồi mới lạnh nhạt nói.
"Có việc thì gọi tôi."
Người đàn ông đưa tay qua kéo chăn cho cậu .
"Ngủ đi."
Tiếng ngáy bên cạnh vẫn đều đặn, Lê Bạch Du nằm lại, nhắm mắt, trong lòng nghĩ.
Có thể làm được việc chăm sóc chu đáo như vậy, hoặc là vì đối phương rất có trách nhiệm.
Hoặc là… tình cảm của hai người thực sự rất tốt.
---
Sáng hôm sau thức dậy, Lê Bạch Du lại được làm thêm nhiều xét nghiệm chi tiết.
Ngoài đầu, trên người cậu còn vài vết thương do tai nạn xe cộ, cánh tay phải cũng đã được quấn băng trắng.
Tuy nhiên, những vết thương này không nghiêm trọng, trước đó đã được bôi thuốc, giờ đang trong giai đoạn phục hồi.
Vấn đề lớn nhất vẫn là mất trí nhớ.
Như Lê Bạch Du đã dự đoán, cậu thực sự đã mất hầu hết trí nhớ tình huống.
Ký ức dài hạn của con người chủ yếu chia thành ký ức ngữ nghĩa và ký ức tình huống, cái trước là kiến thức chung về thế giới, cái sau lại mang tính cá nhân, là ký ức về những trải nghiệm đã qua.
Ký ức ngữ nghĩa và ký ức tình huống được lưu trữ ở những vị trí khác nhau trong não, và được xử lý bởi các khu vực não khác nhau.
Vì vậy, mất đi một phần cũng là điều có thể xảy ra.
Lê Bạch Du xác nhận xong thì cũng không quá buồn bã, cậu chỉ cảm thấy may mắn.
Dù sao thì ít ra cậu không mất đi nhận thức và kiến thức cơ bản.
Về luận văn, cậu cũng không vội vã.
Dù sao hiện giờ tinh thần vẫn chưa hồi phục hoàn toàn, hơn nữa Lê Bạch Du được biết là mình đang nghỉ phép sau khi học xong tiến sĩ ở Bắc Mỹ.
Hơn nữa Nghiêm Dã Khách cũng nói rồi, máy tính bảng và laptop của cậu không bị hư hại, sau khi xuất viện có thể xem bất cứ lúc nào.
Hôm nay, Lê Bạch Du còn làm một cuộc chụp cộng hưởng từ tăng cường, kết quả cho thấy tổn thương não của cậu không nghiêm trọng, dự đoán sau ba ngày quan sát sẽ có thể xuất viện.
Khi nhận được kết quả kiểm tra, Lê Bạch Du không khỏi thở phào nhẹ nhõm.
Tuy nhiên, việc làm kiểm tra tăng cường cần sử dụng thuốc cản quang, sau khi dùng thuốc cản quang, Lê Bạch Du bắt đầu cảm thấy miệng đắng nghét, vài giờ sau khi kiểm tra xong, cảm giác này vẫn chưa hoàn toàn biến mất.
Cậu cảm thấy mình như mất hết sức sống.
Cảm giác đó giống như là không còn hy vọng sống nữa.