Sau Khi Mất Trí Nhớ, Mỹ Nhân Beta Đã Yêu

Chương 6

Chương 5,6,7,8,9 nằm trong raw gốc chương 2: https://www.jjwxc.net/onebook.php?novelid=5410469&chapterid=2

Thẻ sim ban đầu, phải đợi đến ngày mai giờ hành chính, Lê Bạch Du trực tuyến làm một lần xác minh khuôn mặt, mới có thể làm lại.

Bao nhiêu chuyện vụn vặt như vậy, đều xử lý rất gọn gàng, không hề có một chút sơ suất hay bất mãn.

Ngay cả việc chăm sóc ban đêm, người đàn ông cũng không giao cho hộ lý phụ trách.

Anh ta ngược lại bảo hộ lý tan ca, tự mình ở lại đây.

Lê Bạch Du thậm chí không cần phải xếp hàng ở phòng nước công cộng, Nghiêm Dã Khách trực tiếp đi lấy nước nóng, mang khăn ấm và cốc đánh răng đến cho cậu, để cậu trong phòng bệnh vệ sinh xong.

Phòng bệnh này vẫn là phòng đôi, giường bên cạnh cũng có bệnh nhân.

Đêm xuống, trong phòng không còn chỗ trống, Nghiêm Dã Khách trải một chiếc giường xếp, nằm cạnh giường của Lê Bạch Du.

Việc chăm sóc thật sự rất phiền phức và tốn tâm sức, Lê Bạch Du nghĩ.

Chiếc giường xếp đó là thuê tạm, kích cỡ cũng là loại chiều dài tiêu chuẩn, khi Lê Bạch Du nhìn thấy Nghiêm Dã Khách ngồi lên, chân anh ta ngay cả không thể duỗi ra được.

Anh ta quá cao, chân dài, ngủ trên đó chắc hẳn không thoải mái.

Hơn nữa, chiều tối Lê Bạch Du đã chú ý thấy, trang phục của Alpha hình như chất liệu không tầm thường. Quần của anh ta phẳng phiu, không có chút nếp nhăn nào.

Chỉ là tối nay ngủ một đêm, ngày mai chắc chắn sẽ bị nhấn ra nếp nhăn.

Dù là kẻ lừa đảo, hình như cũng không cần phải làm đến mức này.

Lê Bạch Du vẫn cảm thấy khá ngạc nhiên về việc mình có bạn trai.

Mất trí nhớ vốn là một tình huống vượt xa khỏi phạm vi xử lý bình thường, mà việc "có bạn trai" lại càng làm tăng thêm cảm giác không thực ấy.

Nhưng cậu cũng không cảm thấy có gì bất hợp lý với thông tin mà Nghiêm Dã Khách cung cấp.

Cách hành xử của đối phương cũng hoàn toàn không có ý đòi hỏi gì từ cậu .

Cho dù có âm mưu gì, chắc hẳn cũng phải có thứ gì để lợi dụng...

Lê Bạch Du là Beta, còn đối phương lại là Alpha, chắc chắn không thể vì tình cảm hay sắc đẹp mà tới.

Chẳng lẽ mình là một tỷ phú, rồi nuôi một… tiểu bạch diện (tên gọi người đẹp nuôi trong giới)?

Lê Bạch Du suy nghĩ nghiêm túc.

Mình có thích kiểu người như vậy không nhỉ?

Răng tốt, thích ăn kem?

Cậu không nhịn được mà ấn ấn vào bụng mình, gầy guộc và trống rỗng.

Cứ cảm thấy dạ dày của mình hình như không mạnh mẽ lắm.

Trong phòng bệnh đã tắt đèn, bên giường cũng đã yên tĩnh lâu rồi, Lê Bạch Du tưởng rằng Nghiêm Dã Khách đã ngủ, nhưng vừa mới xoa bụng vài cái, cậu đã nghe thấy tiếng động từ bên cạnh, người kia đứng dậy.

"Không thoải mái à?"