Tân đại nãi nãi xoa bụng, nhìn xung quanh, có chút muốn nói lại thôi, Kỷ thị thấy vậy bèn cho người hầu lui ra.
"Con có chuyện gì muốn nói với ta sao?" Kỷ thị nhìn con dâu có phần lanh lợi của mình.
Tân đại nãi nãi nói: "Đại cô nương bên kia đã mười bảy rồi, cô nương nhà chúng ta cũng mười sáu rồi, Hoàng hậu nương nương đã triệu hai cô nương nhà chúng ta vào cung, con dâu mạo muội hỏi một câu, chẳng hay Hoàng hậu nương nương có ý định chọn Thái tử phi?"
Thiên tử ốm yếu bệnh tật, Hà hoàng hậu không có con, huynh trưởng của bà lại nắm giữ thượng kinh, lại được Lã thừa tướng ủng hộ. Bởi vì họ đã phế bỏ Thái tử cũ, lập nhị hoàng tử Lý Hành làm tân Thái tử, Thái tử năm nay mười tám tuổi, đã đến tuổi thành hôn.
Mặc dù Kỷ thị là người giỏi giang lanh lẹ, nhưng có một số việc không muốn nói với người ngoài, ngay cả con dâu bà cũng không thể nói, bởi vì Thái tử đã cứu con gái bà từ trên núi giả xuống, Thái tử bỏ mặc con gái của Lã thừa tướng, lại cứu con gái bà trước mặt mọi người, rất khó để nói là không có ý gì.
Nhưng hiện tại mọi chuyện vẫn chưa ngã ngũ, bà chỉ lắc đầu: "Chuyện này ta không biết, trên con bé còn có tỷ tỷ nữa, chuyện tốt làm sao đến lượt nhị nha đầu nhà chúng ta. Lão thái thái xưa nay không thích ta, Hầu gia lại nhất mực nghe lời bà ấy, đại cô nương được nuôi dưỡng bên cạnh lão thái thái, chắc chắn mọi thứ đều thiên vị nó, tất cả những điều này đều khó nói trước lắm."
Tân đại nãi nãi lại nghĩ tuy rằng Hầu lão phu nhân Từ lão thái thái không thích mẹ chồng, nhưng mẹ chồng lại sinh ra con trai duy nhất của Trịnh gia là Trịnh Vô Hằng, Bùi Sóc chồng của nàng tuy là con của Kỷ thị và người chồng trước, nhưng lại đang phục vụ trong quân đội Ký Châu, cũng rất được Hầu gia bồi dưỡng. Mẫu thân Từ thị của đại cô nương là tuy là cháu gái của Từ lão thái thái, nhưng dù sao cũng đã quy y cửa Phật từ lâu, không thể so sánh với mẹ chồng mình được.
Nàng ấy còn muốn nói gì đó, nhưng thấy Kỷ thị đứng dậy, bèn vội vàng cáo lui.
Kỷ thị gọi nàng ấy lại: "Con ngồi kiệu ấm của ta mà về đi, đừng để bị cảm lạnh, về nhà thì nghỉ ngơi cho tốt."
"Vâng." Tân đại nãi nãi lại hành lễ một cái rồi mới rời đi.
Sau khi Tân đại nãi nãi rời đi, Kỷ thị đến dãy nhà sau thăm con gái, vừa bước vào đã ngửi thấy mùi thuốc đắng. Vốn dĩ nơi này chỉ có mùi hương của sách vở hoặc mùi thuốc thoang thoảng, Huy Âm rất hiếu thảo, mỗi khi cha anh đánh trận trở về bị thương, nàng đều giúp họ hầm thuốc bổ để điều dưỡng cơ thể.
Con gái vẫn còn đang ngủ say, dường như gặp ác mộng, tay nắm chặt lấy ga giường bên dưới.
Kỷ thị ngồi bên mép giường, nhẹ nhàng vỗ vai con gái: "Mẹ ở đây, mẹ ở đây, bảo bối của mẹ phải khỏe mạnh nhé."
"Phu nhân, sao đại cô nương đã tỉnh từ lâu, còn vào cung tạ ơn rồi, mà cô nương nhà chúng ta vẫn còn mê man thế này." Cát Tuyết, nha hoàn của nhị cô nương Huy Âm, rất lo lắng.
Nàng ta tận mắt nhìn thấy Thái tử bế cô nương nhà mình từ trên núi giả xuống, cô nương nói Thái tử không hề liếc nhìn Lã thiên kim có thân phận cao quý hơn, có thể thấy đối với cô nương là không giống người thường.
Đang lúc tuyển Thái tử phi, cô nương không thể bị bệnh được.
Kỷ thị đang định nói thì nghe thấy trên giường có tiếng rêи ɾỉ, con gái đã tỉnh.
"Huy Âm, Huy Nương của mẹ, cuối cùng con cũng tỉnh rồi." Kỷ thị mỉm cười.
Trịnh Huy Âm nhìn mẫu thân trước mặt, có chút mơ màng, lại nghe mẫu thân lải nhải kể chuyện nàng bị rơi xuống nước, lại nhìn trang phục của mình và căn phòng ngủ quen thuộc, nàng vậy mà đã trở về năm mười sáu tuổi.
Cũng chỉ có mẹ mới gọi nàng là Huy Nương.
Lại nghe Kỷ thị nói: "Tổ mẫu và đại tỷ tỷ của con đã vào cung tạ ơn rồi, chỉ có con bị bệnh. Nhưng như vậy cũng tốt, đỡ phải vất vả đi lại, chỉ tiếc là..."
Huy Nương mất một canh giờ, cuối cùng cũng chấp nhận việc mình thực sự đã trọng sinh.
Nghe nương nói đáng tiếc, Huy Nương cười hỏi: "Đáng tiếc gì ạ?"
"Thái tử có ý định lấy vợ, đại tỷ tỷ của con vào cung tạ ơn, con lại không vào cung, mẹ sợ con không có cơ hội." Kỷ thị nói.
Huy Nương không biết tại sao, khi nghe thấy tên của Thái tử, chỉ muốn nôn ọe, kiếp trước cũng vào lúc này, đại tỷ tỷ theo tổ mẫu vào cung tạ ơn, không may đúng lúc này, Ngụy vương lại thay cháu trai Hoài Âm vương cưới vợ. Tục ngữ có câu nói cá mè một lứa, Hoài Âm vương vốn là con trai của Ngô vương, hắn và thúc thúc Ngụy vương tuổi tác tương đương, chí hướng giống nhau, khi Ngụy vương khởi sự, hắn còn mang quân giúp đỡ.