Niên Đại: Mỹ Nhân Xuyên Sách, Tán Tỉnh Nhầm Người

Chương 23

Khoanh tay dựa vào cuối hành lang, Triệu Nỉ Ca bực bội hút hết điếu thuốc.

Sau khi dập tắt tàn thuốc, cô chưa từ bỏ ý định mà lại nhìn bảng giao diện hệ thống thêm một lần nữa.

Nhưng mà lúc này đây - lại khiến cô bất ngờ phát hiện rằng cái giá trị rung động vốn đang hiển thị 0 điểm kia, lúc này đột nhiên nhảy lên tới con số ba mươi điểm sáng chói!

Triệu Nỉ Ca: ?

Cô lại xác nhận thêm lần nữa cho chắc.

Không sai, quả thật là có 30 điểm.

Ha!

Triệu Nỉ Ca hất cằm, đôi môi đỏ mọng khẽ cười.

Được rồi.

Chủ động tấn công không ăn thua, trực tiếp tấn công cũng không ăn thua.

Thì ra là thích cái kiểu trong ngoài bất nhất này à.

Thích thể xác và tinh thần quằn quại, cầu mà không được đúng không.

Đột nhiên, tâm trạng của Triệu Nỉ Ca tốt hẳn lên. Lần này, cuối cùng cô cũng đã tìm được điểm đột phá rồi, để xem tiếp theo cô sẽ xử lý anh như thế nào!

*

Triệu Nỉ Ca bình ổn lại cảm xúc của mình rồi trở lại phòng bệnh của Triệu Quang Huy.

Trong phòng bệnh, Đào Vinh tạm thời không có ở đây, Triệu Quang Huy đang nằm ở trên giường truyền dịch, Triệu Lan Tâm đang gọt hoa quả cho ông. Quả nhiên là cảnh tượng cha hiền lành, con hiếu thảo.

Thấy Triệu Nỉ Ca đi vào, Triệu Lan Tâm bằng đầu giở giọng nồng nặc mùi trà mà nói: “Em gái à, sao giờ em mới tới.”

Triệu Nỉ Ca không để ý đến cô ta, dù sao thì cô đến bệnh viện cũng chỉ là để lộ mặt thôi. Triệu Quang Huy cũng chẳng gãy tay gãy chân gì cả, cần gì phải hưng sư động chúng như vậy cơ chứ.

Cô kéo ghế ngồi xuống, tiện tay nhặt một quả nho bỏ vào miệng rồi nói: “Kẹt xe.”

Mới vừa hút điếu thuốc, mùi thuốc của đàn ông lại rất nồng, cô coi nho như kẹo cao su, nhai vào cái rồi nhổ ra khăn giấy, bóp lại, sau đó ném vào thùng rác.

Triệu Lan Tâm nhìn mấy động tác liên tiếp của cô, bĩu môi, quay đầu cắt trái cây đã gọt xong thành từng miếng nhỏ rồi mới đưa cho Triệu Quang Huy. Cô ta vừa hiếu thảo lại ân cần mà nói: “Ba, ba ăn chút trái cây đi.”

Triệu Quang Huy “Ừ” một tiếng, biểu hiện của hai cô con gái đối lập như vậy, nhìn thế nào cũng cảm thấy Lan Tâm hiểu chuyện hơn.

Trong lòng ông ta lúc này, sự nghi ngờ rằng - có phải Triệu Nỉ Ca thực sự là con ruột của mình không - lại càng sâu thêm hai phần.

Triệu Nỉ Ca không quan tâm vợ chồng nhà họ Triệu nghĩ gì.

Từ đầu tới cuối mục tiêu của cô đều là nam chính, vị Lục đại thiếu kia.

Cô nhớ là vừa rồi, khi anh từ hành lang chỗ phòng bệnh VIP đi ra, thì có đứng ở cửa nói chuyện cùng với một người nào đó. Vậy thì chắc hẳn người ở trong phòng bệnh kia là bậc cha chú trong nhà hoặc là bạn bè của anh nhỉ.

Trong đầu Triệu Nỉ Ca lập tức nảy ra một ý tưởng tuyệt vời.

Chỉ một lát sau, Đào Vinh đã trở lại.

Nhìn thấy Triệu Nỉ Ca, vẻ mặt bà có chút mất tự nhiên, nói với Triệu Quang Huy: “Kết quả kiểm tra đã có, không có bị thương ở đầu, truyền dịch thêm một ngày nữa là có thể xuất viện.”

Thật ra chỉ truyền dịch thôi thì căn bản không cần phải nằm viện làm gì.

Đơn giản là vì muốn chờ kết quả giám định, cho nên hai vợ chồng mới kiếm cớ ở lại bệnh viện thêm hai ngày.

Triệu Nỉ Ca không để ý lắm đến người nhà họ Triệu, cũng không biết bọn họ âm mưu điều gì ở sau lưng cô.

Cô có kế hoạch của riêng mình rồi.