Bất Ngờ Nổi Tiếng Sau Khi Nhận Lại Anh Ruột Đỉnh Lưu

Chương 23: Cốt truyện vớ vẫn

Nhưng Tô Đình Hiên chẳng còn tâm trí nào để ngắm, chỉ cảm thấy tim mình lỡ mất một nhịp, nỗi sợ lấn át.

001: [Cẩn thận, ở thử thách này cô sẽ xảy ra xung đột lớn nhất với anh trai mình!]

Thẩm Vãn Vãn nhướng mày: “Ý cậu là sao?”

001: [Theo như cốt truyện, cô không nhận thẻ suối nước nóng từ Bạch Lăng để nhảy qua thử thách, quan hệ với Thiệu Du Dã cũng căng thẳng vô cùng. Khi tới thử thách này, đã là ngày cuối của chặng đầu tiên.]

[Thiệu Du Dã vượt qua trong nửa tiếng, nhưng vì thử thách yêu cầu cả hai đều phải bắn trúng vòng mười điểm, nên anh ấy bảo cô nhanh lên. Cô lại lề mề bảo anh ấy phải năn nỉ mình, tất nhiên anh ấy không chịu, còn bảo cô cút xa ra.]

[Cô tức giận bắn về phía anh ấy một mũi tên, dù không trúng, nhưng đã chọc giận Thiệu Du Dã, khiến anh ấy đấm cô một cú. Khán giả xem trực tiếp ồ ạt chỉ trích cả hai, gọi cô là kẻ gϊếŧ người, còn anh ấy là đồ cộc cằn, đánh phụ nữ, bị mắng không còn gì để nói.]

Thẩm Vãn Vãn cười nhạt: “Cốt truyện gì mà vớ vẩn.”

001: [Tôi cũng chẳng rõ. Dù sao thì do cô mà anh trai cô lún sâu vào búa rìu dư luận, bị cư dân mạng tấn công đến mức trầm cảm. Lúc ấy nữ chính dịu dàng, ấm áp như ánh mặt trời đã an ủi, giúp anh ấy vượt qua quãng thời gian tăm tối nhất ~ như một tia sáng xuyên qua màn mây âm u ~~]

Thẩm Vãn Vãn: “…”

Cô buông tay.

Mũi tên lao đi với tốc độ xé gió, ghim chặt vào giữa tâm bia.

Thiệu Du Dã đứng bên cạnh sững sờ, gần như không tin vào mắt mình.

Bình luận nổ tung ngay lập tức:

[ Wow!!! ]

[ Trời ơi!! ]

[ Như hack vậy?! ]

[ Tôi không tin! Mới bắn có một mũi thôi mà? ]

[ Còn gì để nghi ngờ chứ, phát trực tiếp mà! ]

Thiệu Du Dã ngạc nhiên hỏi: “Cô làm thế nào mà bắn trúng vậy?”

“Rất đơn giản.”

Thẩm Vãn Vãn đặt cung xuống, “Trước tiên là thế này, rồi thế kia.”

“Là trúng thôi.”

Cô nói rất nghiêm túc, thậm chí có chút nghiêm trang.

Thiệu Du Dã nghe xong cũng nghiêm túc đợi cô giải thích chi tiết “thế này” với “thế kia” là thế nào.

Đến khi thấy Thẩm Vãn Vãn cười khẽ vì vẻ mặt ngơ ngác của mình, Thiệu Du Dã mới nhận ra mình vừa bị cô trêu đùa—

Thiệu Du Dã lặng người trong giây lát.

Đầu lưỡi anh ấy chạm vào sau răng, bật cười vì tức.

Đúng là khốn thật.

Lẽ ra anh ấy không nên tò mò làm gì!

Màn trình diễn xuất sắc của Thẩm Vãn Vãn không chỉ khiến Thiệu Du Dã ngạc nhiên mà Giang Thiên Phàm cũng không tin nổi.

Sau thử thách trước, cô ấy cũng biết Thẩm Vãn Vãn có vẻ khá giỏi, nhưng cung ở đây dù là loại nhỏ nhất cũng rất nặng, với người mới tập thì đúng là cực hình. Vậy mà Thẩm Vãn Vãn lại bắn trúng ngay vòng mười điểm một cách dễ dàng.

Có vẻ là đã từng luyện tập trước rồi.

Không lâu sau, Thiệu Du Dã cũng bắn trúng vòng mười điểm, hai người chính thức qua thử thách thứ mười hai.

Nhân viên thông báo họ có thể quay vòng quay lớn.

Vượt qua hai thử thách liền khiến tâm trạng Thiệu Du Dã phấn khởi vô cùng.

Anh ấy vừa đẩy vòng quay vừa hất cằm về phía Thẩm Vãn Vãn, ngầm ý rất rõ ràng.

— Nhìn kỹ đấy, lần này chắc chắn tôi sẽ đảo ngược tình thế.

Bình luận lại rộ lên tiếng cười.

[ Này, Thiệu Du Dã ơi, người ta đã quen với tay đen của anh rồi.]

[ Đúng kiểu không cần thiết để có tâm trạng thắng thua này mà.]

Thẩm Vãn Vãn cũng không nhịn được cười.

Vòng quay xoay tròn, chậm dần rồi dừng ở ô “Thẻ Đạo Cụ - Rào Cản”.

Dù chưa hẳn đã dừng lại, nhưng có vẻ khả năng cao là sẽ trúng thẻ này.

Thiệu Du Dã nhướng mày: “Chậc, thẻ này hơi yếu.”

Vừa dứt lời, vòng quay tiếp tục di chuyển, nhích nhẹ vài lần và ngay sau lời nói vừa dứt, vòng quay lại nhích nhẹ vài giây và cuối cùng dừng hẳn ở ô "-10 xu Tốc Độ".

Sau khi rung lắc thêm một chút, kim chỉ vững vàng dừng tại ô đó.