Quán Ăn Khuya Cuối Hẻm [Mỹ Thực]

Chương 27: Cá đù vàng nướng

Ánh mắt Bồ Nhuế lại vô thức dừng lại ở bên nửa đình của anh.

Bát đũa xếp ngay ngắn, khăn lau gấp vuông vức như miếng đậu phụ, các lọ gia vị xếp theo thứ tự từ cao đến thấp, bên ngoài lọ sáng bóng như mới.

Ngược lại bên Bồ Nhuế, mọi thứ tuy sạch sẽ, nhưng xếp chẳng có chút quy củ nào.

Bát đũa đặt thẳng trên vỉ nướng đã rửa sạch, dây tai nghe hôm qua cô gỡ nửa ngày không ra, một đầu quấn quanh chai nước tương, đầu kia đè dưới hộp nhựa.

"Ngăn nắp thì tốt thật, nhưng bên mình cũng vậy, trong cái loạn có cái trật tự mà."

Bồ Nhuế chống nạnh thầm cảm khái trong lòng, sắp xếp đồ đạc qua loa, rửa tay, trước tiên chuẩn bị nguyên liệu làm cánh gà nhồi cơm, nướng lên, rồi mở thùng xốp đựng thịt cá.

Trong thùng xốp đó là đầy ắp cá đù vàng.

Con dao sáng loáng xoay hai vòng trong tay Bồ Nhuế, nhẹ nhàng rạch qua bụng cá, một đường mổ ngay ngắn hiện ra, cô cắt đầu, bỏ nội tạng cá rồi rửa sạch, thêm các loại gia vị ướp cá đù vàng.

Nước sốt thơm mặn phủ đều cả trong lẫn ngoài thân cá, bột thì là và bột ớt nguyên hạt, nhuộm lên thân cá những chấm nâu nhạt và đỏ, vừa cho gia vị vào, mùi tanh của cá dần biến mất, chỉ còn lại hương thơm của gia vị.

Bồ Nhuế đốt than, đặt thẻ gỗ "Thuật học tập lượng tử" lên than, xếp cá đù vàng đã ướp ngay ngắn lên vỉ nướng.

Ăn cá thông minh, tốc độ học tập tăng nhanh, không sai chút nào.

Hơi nóng từng tia từng sợi đùa giỡn với thân cá, da cá kêu vang xèo xèo, từ sự mềm xốp ban đầu, dần dần trở nên săn chắc, bên ngoài cũng phủ một lớp màu nâu vàng hấp dẫn.

Mùi thơm của cá sau khi nướng, hòa quyện với hương dầu nhẹ nhàng, cùng tỏa ra từ quạt hút và cửa sổ.

Bồ Nhuế lấy tấm bảng giá mới sinh ra từ ngăn kéo, "Cá đù vàng nướng, 15 tệ một xiên", treo bên ngoài đình.

-

Giữa con hẻm, có một hiệu sách tên là "phòng sách Nhàn Dã".

Trước cửa hiệu sách có một bục gỗ cao, xung quanh được bao bọc bởi sách xếp ngang dọc, giữa có một bàn ba ghế, ngồi uống trà đọc sách trong đó, quả thật thoải mái vô cùng.

Cách bày trí bên trong hiệu sách cũng rất độc đáo, không xếp kệ sách thành hàng ngay ngắn một cách cứng nhắc, mà làm nhiều cầu thang lên xuống và bục nhỏ, hai bên bậc thang cũng chất đầy sách, rất có ý vị.

Chủ hiệu sách An Lâm đang tính tiền cho một đôi mẹ con.

"Bao nhiêu tiền vậy?" Trương Tử Vi cho một chồng sách bổ trợ dày vào túi.

"263 tệ, vì chị là khách quen, nên giảm giá cho chị, 250 tệ." Chủ tiệm An bấm máy tính lách cách, máy tính phát ra âm thanh điện tử "250".

"Chủ tiệm giảm giá kiểu gì vậy." Trương Tử Vi chọc ghẹo, khiến Bành Trình đứng bên cạnh bịt miệng cười.

"Đừng có cười nữa, kỳ thi này điểm của con lại chẳng ra gì, về nhà mau làm hết số sách bổ trợ này đi, không làm xong không được đi chơi!" Trương Tử Vi nói, đưa túi đựng sách cho Bành Trình.

"Aaaaa—– sao lại thế chứ." Bành Trình kêu than một tiếng.

Cậu là một học sinh tiểu học lớp 5, khi nhận túi, vì túi quá nặng, suýt ngã.