Chú chó Shiba cơ bắp vẫn còn đang mê mải liếʍ ngón tay, Hắc Hắc Sài luyến tiếc lau vừng trên mặt, chúng nghe thấy Đậu Đậu Sài nói vậy, cũng đều gọi thêm một chiếc hamburger.
"À đúng rồi, quên mất chuyện chính."
Sau khi mấy chú chó ăn xong, chú chó Shiba cơ bắp đưa chân về phía đĩa đựng bánh hamburger cua nghiền trứng chiên, từ đầu móng chó khỏe mạnh tuôn ra một luồng sáng bao quanh tấm thẻ gỗ, tấm thẻ biến thành một làn khói, nhưng lại giống như máy chiếu, chiếu một số hình ảnh trong không trung trước mặt chúng nó.
Bồ Nhuế ngạc nhiên ngồi dậy, muốn xem chúng nó có thể trích xuất được những ký ức gì của con người.
"Này này, là video tập gym mới nhất này!" Hình ảnh bắt đầu phát, Đậu Đậu Sài và Hắc Hắc Sài đồng thời reo lên.
Bồ Nhuế tìm thấy một gương mặt quen thuộc trong hình ảnh đó, cô nhớ là vừa rồi có người gọi người này là "Lâm Hải Dương", Lâm Hải Dương đang tập bài thể dục cầu lông theo một người đàn ông cơ bắp đội mũ lưỡi trai ngược.
"Trông cái này không mệt lắm." Nhạc nền của bài thể dục cầu lông rất có nhịp điệu, Hắc Hắc Sài không nhịn được mà vung vẩy đôi chân đen thui nhỏ bé theo.
"Lần trước tôi đến Khê Xuyên... à không, lần trước một người bạn của tôi đến phòng tập gym của Khê Xuyên giới." Chú chó Shiba cơ bắp lo lắng liếc nhìn Lê Mộ Trản, "Thấy con người đều đang làm một thứ kỳ lạ gọi là múa ba lê mỹ lệ, tôi học theo vài động tác, mệt đến nỗi chân không thể nhấc lên được, cái này trông nhẹ nhàng hơn."
"Tốt! Vậy ngày mai chúng ta học theo, hy vọng sớm có nhiều cơ bắp như anh!" Chân Đậu Đậu Sài và Hắc Hắc Sài chập vào nhau, như thể đã quyết tâm.
"Thế mà còn có một cái nữa." Trước mắt chúng nó lại xuất hiện một hình ảnh.
Đó là hình ảnh Lâm Hải Dương đang chơi game, nhìn từ góc độ này của hình ảnh, có vẻ như đang đắm chìm chơi game.
Tuy nhiên điều tệ là, anh ta đang chơi game kinh dị, Lâm Hải Dương chơi, thỉnh thoảng còn bị dọa đến giật mình kêu lên.
Mấy chú chó Shiba nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính tối om trong hình ảnh, đột nhiên nghe thấy tiếng "kẽo kẹt", lông của mấy chú chó đồng loạt dựng đứng.
Một tràng cười quái dị của cô bé, mấy chú chó hoảng loạn ôm chặt lấy nhau.
Một con ma nữ đột nhiên hiện mặt, chú chó Shiba cơ bắp lật người trốn ra sau lưng Đậu Đậu Sài và Hắc Hắc Sài, sợ đến khóc hu hu.
Đậu Đậu Sài và Hắc Hắc Sài hoàn hồn: "Không đúng nha, vừa nãy không phải anh nói sẽ bảo vệ chúng em sao?"
"... Tôi sợ ma, gặp ma thì các cậu bảo vệ tôi đi." Chú chó Shiba cơ bắp lặng lẽ lau nước mắt.
Bồ Nhuế nhìn bộ dạng nhát gan của chúng nó, không nhịn được cười: "Các ngươi là yêu quái, thế mà còn sợ ma à?"
"Thế giới của chúng tôi không có mấy thứ ma tóc dài bay phấp phới thế này." Chú chó Shiba cơ bắp càu nhàu, "Mấy cậu xem người này la to thế, sợ như vậy mà vẫn còn chơi game, chúng ta giúp anh ta đi."
"Giúp thế nào?" Đậu Đậu Sài nghiêng đầu.
"Giúp anh ta bớt sợ chứ sao?" Hắc Hắc Sài vỗ đầu.
Mấy chú chó thì thầm bàn tán nửa ngày, mấy cái chân chó điểm mấy cái trên hình ảnh đó, Bồ Nhuế đột nhiên phát hiện, cảnh trong hình ảnh đã thay đổi.
-
Trong quán net, Lâm Hải Dương ăn xong cánh gà nhồi cơm chưa lâu, hài lòng xoa xoa bụng, tiếp tục bắt đầu chơi game kinh dị.
Mở game lên, âm nhạc quái dị lại vang lên, kết hợp với khung cảnh tối om, bóng ma thỉnh thoảng lướt qua màn hình, khiến anh ta lập tức bị một luồng khí lạnh lẽo bao phủ.
"Đệt, rợn người thật, vừa sợ vừa muốn chơi."
Lâm Hải Dương một tay che mắt, một tay di chuyển chuột.
Đúng lúc con ma nữ lại hiện mặt, anh ta cảm thấy toàn thân quấn quanh toàn âm khí, một bài hát sôi nổi vang lên.