Cắn một miếng thịt gà, từng hạt cơm rang rơi vào miệng.
Cơm rang vẫn còn hơi nóng, Hứa Tần há miệng thổi "phù phù", còn dùng tay quạt, nhưng không muốn làm rơi một hạt cơm nào ra ngoài.
“Ngon đến vậy sao?” Trần Nguy vẫn cầm chiếc cánh gà nhồi cơm trong tay mà chưa ăn, nhìn anh ấy ăn chẳng màng gì xung quanh, cảm thấy có chút buồn cười. “Gần đây tập gym nên không ăn được thứ gì ngon à?”
"Không không, thực sự là rất ngon, cậu thử đi."
Đợi đến khi nhiệt độ cơm rang vừa phải, Hứa Tần bắt đầu nhai ngấu nghiến.
Gạo nếp tươi mới mềm dẻo, thấm đẫm nước sốt, hương vị đậm đà, các hạt rau củ trong đó được xào thơm phức, ăn chúng cùng nhau, thơm đến nỗi Hứa Tần không khỏi nhắm mắt lại.
"Cậu khoa trương quá rồi." Trần Nguy thấy Hứa Tần chỉ vài miếng đã ăn hết một cái cánh gà nhồi cơm, vẻ mặt say mê, anh ta cũng không nhịn được mở túi cánh gà nhồi cơm ra.
Mùi thơm như có sóng xung kích, lập tức ập đến trước mặt, Trần Nguy hơi choáng váng.
"Thật sự rất thơm." Trần Nguy nuốt nước bọt, cắn một miếng nhỏ.
Chỉ một miếng nhỏ như vậy, đã khiến Trần Nguy trợn tròn mắt.
Dù là nhiệt độ của cơm rang, hay độ chín của món nướng, đều nắm bắt vừa phải, vỏ ngoài hơi cháy xém, nhưng tổng thể thịt cánh gà không khô không dai.
Cắn xuống nhai kỹ, mỗi thớ thịt cánh gà đều chứa đầy nước sốt, ăn ngập miệng, có độ đàn hồi.
Cơm rang bên trong cũng không có cảm giác ngấy mỡ như các quán hàng rong thông thường, nước sốt vừa phải khiến chỉnh thể phần cơm rang thơm ngon tròn vị, gạo nếp còn tăng thêm cảm giác mềm mại tươi mới.
Ăn hết cả cái cánh gà nhồi cơm, khiến con người ta sảng khoái cả thân tâm.
Khi hai người đi đến cửa quán net Mộng Duyên, cánh gà nhồi cơm đã được ăn hết sạch sẽ.
"Chủ quán này nấu ăn quá đỉnh." Trần Nguy nhai miếng cuối cùng, giơ ngón cái lên.
"Trân trọng những ngày chủ quán còn ở đây đi, qua vài ngày nữa có lẽ sẽ không còn nữa." Hứa Tần thở dài, "Cậu vào mở máy trước đi, tớ đi mua thêm một phần."
"Này này, đừng chạy! Kế hoạch tập gym của cậu đâu?" Trần Nguy gọi với theo bóng lưng Hứa Tần.
-
Vài phút sau, Hứa Tần mang theo hai phần cánh gà nhồi cơm nóng hổi, quay lại quán net Mộng Duyên.
"Ồ, còn mang cho tớ một phần à? Tớ no rồi." Trần Nguy lắc đầu từ chối.
"Không, đều là của tớ." Hứa Tần vừa nói vừa nuốt nước bọt.
"Hừ, thằng nhãi này."
Chỉ vài phút sau, mùi thơm đó đã lan tỏa khắp quán net, những người đang mải mê chơi game đến quên hết mọi thứ, lần lượt tháo tai nghe ra, tìm kiếm nơi phát ra mùi thơm.
"Mùi gì thơm thế? Có ai đặt đồ ăn à?"
"Nửa đêm rồi, ăn món thơm thế này, lại còn ăn trước mặt người khác, có hợp lý không?"
"Tôi vừa đặt đồ ăn, sao giờ thấy đồ ăn trong tay không còn thơm nữa?"
Một đám người nhìn ngó xung quanh, ánh mắt khóa chặt vào Hứa Tần, anh ấy một tay cầm một phần cánh gà nhồi cơm, tay kia liên tục nhét vào miệng.
"Anh đang ăn món ngon gì thế?" Vài khách quen hay đến quán net tụ lại.
"Cuối hẻm mới mở một quán ăn, gọi là gì nhỉ... Một nửa, bán cánh gà nhồi cơm ngon khỏi bàn." Hứa Tần nhét miếng thịt gà cuối cùng vào miệng, thỏa mãn thở ra một hơi.
Đám đông đói bụng trơ mắt nhìn đồ ăn biến mất trước mắt, nước mắt căm phẫn chậm rãi chảy từ khóe miệng.