A Tự của chàng, thân thể yếu ớt lại mảnh mai xinh đẹp, không thích ánh nến chói mắt, nên viên dạ minh châu này là thích hợp nhất.
Màn lụa phấn hồng, rèm châu ánh vàng, trong phòng thoang thoảng mùi hương thanh nhã dịu dàng, trên sàn trải thảm lông tơ mềm mại đáng giá ngàn vàng. Kết hợp với viên dạ minh châu vừa đặt, so với thủy cung của Long Vương còn xa hoa tráng lệ hơn.
Nhưng Tạ Ký vẫn không hài lòng.
Thái tử quả nhiên không bằng Hoàng đế, quyền thế không thể phơi bày khiến căn phòng ngủ này không thể hoàn mỹ trọn vẹn, cũng không thể loại bỏ hết những kẻ cản đường, khiến cô gái nhỏ chỉ có thể dựa vào chàng.
Đôi mắt đen của Tạ Ký thoáng vẻ u ám, bàn tay xiết chặt chiếc nhẫn ngọc trên ngón cái bên trái, từ từ xoay một vòng để trấn an tâm tình.
Thôi vậy...
Chàng không thể lặp lại nghiệp chướng kiếp trước.
Hiện tại, chàng nên là một quân tử giữa nghịch cảnh, lòng trong như trăng sáng.
Chàng không thể đoạt ngôi.
A Tự của chàng sẽ nghi ngờ.
Huống hồ kiếp này không giống kiếp trước. Kiếp này A Tự đã xa rời Thượng Đô nhiều năm, không có tình cảm sâu sắc với những kẻ đó, càng không phải thanh mai trúc mã, phu thê thuở thiếu thời.
Nàng sẽ không yêu ai, sẽ không dựa dẫm vào ai, và càng không đề phòng ai.
Hiện tại, nàng chỉ là một cô gái nhỏ chưa hiểu sự đời.
Mọi thứ vẫn còn kịp.
Chàng sẽ từ từ thực hiện kế hoạch, sẽ che giấu tất cả, đóng giả thành dáng vẻ mà A Tự yêu thích nhất.
A Tự thích một quân tử đoan chính, chàng sẽ là quân tử đoan chính. Nàng yêu thích màu huyền, chàng sẽ mặc màu huyền. Nàng thích mèo, chàng sẽ yêu mèo. Nàng thích vẻ thư sinh, chàng sẽ "không biết" võ công...
Nàng thích thế nào, chàng sẽ là thế ấy.
Sẽ không có bất cứ sơ hở nào. Nàng sẽ không chết, càng không hận chàng nữa.
Chàng sẽ khiến A Tự trở thành thê tử chính danh của chàng, khiến trái tim nàng chỉ có mình chàng.
Dù phải trả giá bằng mọi thứ.
Chỉ cần đạt được mục đích.
Cổng chính phủ trưởng công chúa An Dương suốt cả đêm không đóng.
Những đại phu có tiếng trong Thượng Đô đều được mời đến, ngay cả lão giả đã ngoài sáu mươi cũng không ngoại lệ. Dù bận rộn cả đêm, họ vẫn không có chút tiến triển nào. Giờ đây, họ chỉ còn biết cùng ngự y trong phủ tụ tập lại, thở dài nhìn về tòa lầu cao nhất phía bên trái.
Phủ trưởng công chúa sát vách với nhà họ Thôi, tòa lầu cao đó chính là Thiên Quang Lầu.