Lục Kinh Niên quay lại, thấy Tiêu Việt đang chăm chú nhìn mình thì hơi ngại, đưa tay lên gãi mũi. "…Tôi chỉ thấy hắn ngu quá thôi." Vì thế mà anh quên mất việc phải giữ "vai diễn".
Tiêu Việt gật đầu, mỉm cười nhẹ: "Cũng ổn mà."
Sau khi thu thập hết vật tư, họ lại đi một vòng quanh tòa nhà. Không phát hiện điều gì bất thường, cả hai rời khỏi đó. Đây là tòa nhà cuối cùng mà họ dọn dẹp, giờ đây khu dân cư đã yên ắng hơn nhiều sau những ngày dọn xác sống.
Hơn nữa, sau khi họ tiên phong phá cửa thu thập vật tư, những người sống sót trong khu cũng bắt đầu làm theo, lấy được kha khá lương thực, giảm bớt áp lực sinh tồn. Xác sống bên ngoài đã được dọn sạch, hồ nhân tạo trong khu cũng có nước. Nếu không có biến cố gì, họ ở yên trong nhà chắc sẽ đợi được đến khi quân đội tới cứu.
Buổi tối, về nhà, Tiêu Việt lấy bản đồ thành phố C ra, bắt đầu lên kế hoạch lộ trình. Cách khu này khoảng năm, sáu cây số có một trung tâm thương mại lớn, nơi bán đủ loại máy móc. Cậu đã mua hệ thống năng lượng mặt trời từ đó, chắc chắn trong đó cũng có các loại máy móc nông nghiệp.
Tuy nhiên, trên đường gần nhất tới đó có một trường đại học và một trường trung học nội trú, nơi tập trung đông người, chắc chắn sẽ có nhiều xác sống. Họ phải tránh qua khu vực này.
Lục Kinh Niên cũng lại gần nhìn bản đồ, tự hỏi tình trạng đường sá bên ngoài thế nào. Nếu đường thông thoáng, họ có thể lái xe đi. Anh nhớ đến chiếc xe địa hình mà mình chưa có dịp sử dụng, cảm thấy ngứa ngáy tay chân.
"Ngày mai chúng ta sẽ đi đường này." Tiêu Việt chỉ vào một vị trí trên bản đồ. Chỉ cần đi qua ba khu dân cư, họ có thể tránh được trường học và đường này cũng ngắn hơn so với đại lộ.
Lục Kinh Niên gật đầu, ghi nhớ ba khu dân cư đó. Qua những ngày tập luyện và hấp thụ tinh thể, giờ cậu đã đạt dị năng cấp hai. Chỉ cần không gặp xác sống dị năng hay xác sống cấp cao, anh đều có thể đánh lại. Nếu không đánh được, chí ít anh cũng có thể chạy thoát.
Anh rất mong đợi hành động ngày mai.
Sáng sớm hôm sau, Tiêu Việt và Lục Kinh Niên dậy sớm để thu dọn đồ đạc. Đồ ăn, đồ dùng trong nhà, thứ nào có thể khiến người khác nghi ngờ thì Tiêu Việt đều cho hết vào không gian của mình.
Hôm nay họ sẽ rời khỏi khu dân cư. Những kẻ đang rình mò trong bóng tối, ghen tị với họ, chắc chắn sẽ đến phá cửa nhà. Tiêu Việt không hề muốn lãng phí vật tư cho bọn họ.
Cậu không bỏ sót bất cứ thứ gì, đi tới đâu dọn sạch tới đó. Chỉ trong chốc lát, căn hộ trang trí đẹp đẽ đã biến thành nhà trống, không khác gì căn hộ thô sơ mới xây. Đồ trang trí trong nhà biến mất, bếp trống rỗng, tủ quần áo trống trơn, thậm chí chăn gối trên giường cũng bị dọn sạch, chỉ còn lại tấm ván giường.
Lục Kinh Niên nhìn xung quanh: “…” Cũng không cần kỹ lưỡng đến mức này.
Hai người đeo ba lô lên vai, cả hai ba lô đều phồng lên, giả vờ như đã mang theo hết mọi thứ. Nhưng thực ra bên trong chỉ có giấy vệ sinh. Khi ra khỏi khu dân cư, cách xa tầm mắt của mọi người, Tiêu Việt lại thu ba lô vào không gian, và cả hai tiếp tục tiến về phía trước, theo đúng lộ trình đã vạch ra trên bản đồ.
Để không lãng phí thời gian, trên suốt đường đi, cả hai đều cẩn thận tránh gây ra tiếng động. Khi gặp xác sống thì chạy, không chạy được mới phải gϊếŧ.
Họ cố gắng tìm những con hẻm nhỏ và những con đường hẹp để đi, ít xác sống xuất hiện hơn. Khi vào bên trong khu dân cư, họ cũng không thấy xác sống, có lẽ đã có người dọn dẹp trước đó.
Trước buổi trưa, họ đã thuận lợi đến được khu vực gần trung tâm thương mại. Tiêu Việt đứng trên tầng nhìn xuống tòa nhà chỉ cách một con đường. Bên ngoài không có gì bất thường, nhưng từ xa họ vẫn có thể nghe thấy tiếng gào rú của xác sống vọng ra từ bên trong. Điều này cho thấy số lượng xác sống bên trong đó không ít.
Trung tâm thương mại này là một khu phức hợp với tổng cộng sáu tầng, hai tầng hầm và bốn tầng trên mặt đất. Tầng dưới cùng là bãi đậu xe, còn năm tầng trên đều là khu vực buôn bán với đủ loại hàng hóa từ đồ ăn, đồ dùng đến các khu vui chơi. Đây từng là một trong những điểm du lịch nổi tiếng của thành phố C.
Muốn tìm gì thì ở đây đều có đủ. Hơn nữa, Tiêu Việt còn nhận ra không chỉ có họ hứng thú với khu này. Từ tầng trên, cậu có thể quan sát thấy trong các tòa nhà gần đó có nhiều nhóm người cũng đang theo dõi tình hình.