Sau khi ngủ một giấc và ăn no, trạng thái của Du Hạ khá tốt.
Cô nắm lấy bàn tay rộng lớn và thon dài của Nyx, nhắm mắt lại, hồi tưởng cách cô từng giúp Hoắc Lẫm trước đó. Chẳng mấy chốc, sợi tinh thần lực của cô đã ngưng tụ thành những sợi mảnh rồi nhẹ nhàng thâm nhập vào cơ thể của Nyx.
Nyx rất phối hợp, cố gắng áp chế tinh thần lực của mình để giảm áp lực cho cô, giúp cô dễ dàng tiến vào cảnh giới tinh thần của hắn.
Một trận tuyết lớn bao phủ khắp nơi.
Một chú cá heo nhỏ màu hồng từ trong tuyết nhảy ra, tò mò ngắm nhìn thế giới băng giá xung quanh.
Cảnh vật đầy những cành cây khô gãy trông như vừa trải qua một cơn bão hoặc một trận hủy diệt khủng khϊếp nào đó. Chỉ còn lại một vài hàng cây thưa thớt, lẻ loi đứng vững, gợi lên hình ảnh về một khu rừng từng tồn tại.
Du Hạ khẽ rũ tuyết trên đầu, ánh mắt quét khắp xung quanh tìm kiếm bóng dáng của Nyx.
Cô trôi lơ lửng trên nền tuyết một lúc, cuối cùng phát hiện ra không xa có một chú sói con xám trắng bị vùi lấp một nửa dưới lớp tuyết dày.
“N… Nyx?”
Du Hạ giờ đã biến thành hình dạng người cá, vội vàng đào chú sói nhỏ ra khỏi lớp tuyết dày.
“Gâu~” Sói nhỏ lè lưỡi, vui sướиɠ rúc vào lòng cô, cái đầu nhỏ liên tục dụi dụi đầy phấn khích.
Nhìn nó tràn đầy sức sống như vậy, Du Hạ không khỏi ngạc nhiên, khác hoàn toàn với chú báo nhỏ yếu ớt gần như hấp hối trong cảnh giới tinh thần của Hoắc Lẫm lần trước.
Cô không biết rằng là trong cảnh giới tinh thần, trừ khi bị tổn thương nghiêm trọng và không thể kiểm soát ra, hình dạng tinh thần thể có thể thay đổi tùy ý theo ý muốn của chủ nhân.
Hiện giờ, chú sói nhỏ Nyx hoàn toàn thoải mái cuộn tròn trong vòng tay cô, mặc sức lăn lộn, cảm nhận nguồn năng lượng tinh thần ấm áp đang lan tỏa từ cô.
Không biết từ lúc nào mà những cơn gió đã bắt đầu nổi lên. Gió càng lúc càng mạnh cuốn theo tuyết và các cành cây gãy, xoáy thành lốc dữ dội, từ mọi hướng ập tới.
“Gâu gâu!” Sói nhỏ hoảng hốt chui sâu hơn vào lòng Du Hạ, người nó run lên bần bật.
“Đừng sợ.” Du Hạ nhẹ nhàng vỗ về, cô đưa tay xoa đầu nó. Đôi mắt cô đảo quanh tìm kiếm một nơi an toàn để trú ẩn.
Nhưng trong một cảnh giới tinh thần đã bị tổn hại không tồn tại nơi nào gọi là an toàn. Chỉ có một cách duy nhất là: phải sửa chữa.
Du Hạ bị cơn lốc xoáy thổi bay, may mắn vẫn ôm chặt được sói nhỏ trong lòng. Cô lăn vài vòng trên tuyết trước khi dừng lại.
Cô không ngờ một Nyx luôn tỏ ra thoải mái và bình tĩnh bên ngoài lại có cảnh giới tinh thần hỗn loạn và dữ dội đến vậy.
Sói nhỏ nằm trong lòng cô, đôi mắt tràn đầy vẻ hối lỗi, nó khẽ rên lên: “Gâu... xin lỗi...”
Du Hạ lại xoa đầu nó, không ngừng an ủi nó. Dòng tinh thần ổn định từ cô bắt đầu làm dịu sự căng thẳng của Nyx.
Đúng lúc này, sói nhỏ nhảy ra khỏi vòng tay cô, nhanh chóng đào bới một hố trên tuyết.
Ban đầu Du Hạ tưởng nó sợ, muốn tự chôn mình để trốn, định bế nó lên nhưng rồi phát hiện bên dưới lớp tuyết là một tầng băng.
Cô cảm nhận được dòng nước chảy bên dưới lớp băng này, có một hồ nước bị đóng băng dưới đây.
Cảnh giới tinh thần của Nyx có hồ nước. Điều này là một lợi thế lớn với Du Hạ vì cô vốn gắn liền với nguyên tố nước, có thể tận dụng để dễ dàng khôi phục cảnh tượng hơn.