Xuyên Nhanh: Nữ Vương Trùng Tộc Dựa Vào Sinh Nhãi Con Nằm Thắng

Quyển 1 - Chương 10: Hôm qua đã xảy ra chuyện gì?

“Nương nương, nương nương!”

Tang Thư cảm thấy bản thân vừa ngủ lại được một chút đã bị đánh thức.

Bách Hợp nhìn quen bộ dáng thiếu ngủ đến mức mặt lạnh tanh mắt lờ đờ của nương nương nhà mình nên không có chút giật mình luống cuống nào:

"Nương nương, canh giờ không còn sớm, sắp đến thời gian các nương nương tới thỉnh an người rồi."

Đúng rồi, thỉnh an!

Tang Thư nhớ tới cẩu đồ vật kia vì kéo hết thù hận của toàn bộ hậu cung lên nguyên chủ nên đã bắt ngày nào các phi tần cũng phải đến thỉnh an nguyên chủ.

Cái cẩu đồ vật!

Sóng thù hận này dày đặc hết ngày này đến ngày khác, giờ nàng chỉ muốn cho Mộ Dung Bắc hồn về tây thiên.

“Nương nương, xuyên cái này như thế nào?”

“Có thể!”

Y phục duỗi tay là xong, cơm há miệng là được.

Tang Thư không thể không thừa nhận chính mình rất thích cuộc sống có người hầu hạ không phải làm gì như thế này.

Chuẩn bị xong xuôi từ đầu tới chân cho nàng cũng là lúc các phi tần tề tụ đông đủ ở trước điện.

Một loạt giọng điệu mềm mại yêu kiều vang lên cùng lúc:

"Thần thϊếp thỉnh an Quý phi nương nương!"

Ngay sau đó……

Đức phi dẫn đầu gây khó dễ:

"Cuối cùng Quý Phi nương nương cũng tới rồi, nương nương làm bọn tỷ muội chờ thật lâu đó."

Đức phi, nữ nhi của hữu tướng!

Lớn lên trong sự sủng ái của tất cả mọi người, tính cách có chút kiêu ngạo khó bảo!

“Tiểu Bát, tớ quyết định!”

Tang Thư nhìn Đức Phi, trong lòng nói chuyện với hệ thống:

"Đêm nay chúng ta đi phủ Thừa Tướng!"

Hệ thống: “……”

Chắc không phải là điều nó đang suy nghĩ đúng không.

Sự thật chứng minh ký chủ đang nghĩ đến chuyện như nó tưởng tượng.

"Tớ nghe nói huynh trưởng của Đức phi có tiếng là mỹ nam tử đệ nhất kinh thành, còn có danh xưng tài tử, gien nhất định vô cùng ưu tú."

Gien tốt như vậy không cần không phải quá lãng phí sao!

Đến nỗi luân lý đạo đức?

Nàng chỉ là nữ vương trùng tộc, không phải người, sao phải tuân theo chế độ của con người?

Nhân sinh của nàng chỉ có tôn chỉ: vui vẻ thì mình cứ tiến lên thôi!

Hệ thống: “……”

Được được, ngài vui vẻ là được.

Nhìn như bọn họ nói chuyện trong suy nghĩ với nhau thật lâu, trên thực tế ở bên ngoài mới trôi qua vài phút.

Đức Phi vừa nói xong, Tang Thư còn chưa mở miệng Thục Phi đã đứng lên chống lại ngay:

"Làm gì có chờ thật lâu, không phải chúng ta vừa mới tới sao?"

Xoát! Xoát! Xoát!

Ánh mắt mọi người tụ tập hết lên người Thục phi nương nương mỹ diễm tuyệt luân.

Hôm qua Thục Phi xông tới đánh thẳng vào cung điện của Quý phi, sau đấy rời đi với sắc mặt hùng hùng hổ hổ, chuyện này các nàng đều biết, nhưng hiện tại là tình huống như nào, tại sao Thục phi lại nói giúp cho Quý Phi?

“Các ngươi đều nhìn ta làm gì?”

Thục phi là người tính tình nóng nảy, trực tiếp trừng mắt nhìn quanh một vòng.

Hiện tại Quý phi có khả năng mang thai nhãi con của ca ca, dò chính là cháu trai nhỏ của nàng ta, tất nhiên nàng ta phải bảo vệ Quý phi thật tốt rồi, đỡ để Quý phi bị người khác bắt nạt.

Mọi người rụt mắt về!

Mặt ngoài bình thường nhưng trong lòng kinh ngạc tột độ.

Thục phi này bị làm sao ở đầu hả?

Hiền phi nhìn nhìn Thục phi lại nhìn nhìn Tang Thư, cười khẽ ra tiếng:

"Không nghĩ tới Thục phi muội muội có quan hệ tốt như vậy với Quý phi tỷ tỷ."

Nói vậy……

Là hôm qua đã xảy ra sự tình gì?

Hôm qua trong điện chỉ có hai người là Thục phi với Quý phi, rốt cuộc có chuyện gì xảy ra cũng chỉ có hai người họ là biết rõ ràng thôi.

Hiền phi cảm thấy dù sao cũng không liên quan tới mình.