Gió từ khe cửa sổ không đóng chặt thổi vào, rít gào, hú lên từng cơn, thổi tung tấm rèm cửa màu trắng, múa may nanh vuốt.
Kỳ Hành Dạ khó chịu cau mày, trong giấc ngủ say cũng cảm nhận được nhiệt độ xung quanh đang giảm xuống nhanh chóng, hơi thở từ mũi miệng hóa thành sương trắng, đầu thu lạnh như đông chí.
Dưới lớp băng gạc trên cổ tay, những sợi tơ màu đen đang thăm dò, lan rộng, nhưng vừa chạm vào không khí, liền lập tức rụt lại, hoảng sợ trốn xuống dưới lớp băng gạc, như chuột nhìn thấy mèo.
Dù chỉ trong nháy mắt, cũng đủ để các hạt bị bắt giữ.
"Đơn vị trinh sát số 9 đã xác định được mục tiêu! Bắt đầu đột nhập!"
Trong bộ đàm, từng tiếng trả lời xác nhận vang lên, nhưng bị một giọng nói uy nghiêm, trầm thấp cắt ngang: "Dừng lại. Thám tử tư Kỳ Hành Dạ, công dân bình thường. Quy tắc của Cục Điều tra, không cần thiết thì không được quấy rầy quần chúng."
"Cục Điều tra Dị thường, hành động trong im lặng, bảo vệ trong bóng tối."
Thương Nam Minh từ trong đám người mặc đồng phục đen bước ra, đôi chân dài sải bước về phía cánh cửa văn phòng thám tử đang đóng chặt.
"Văn phòng thám tử để tôi. Những người còn lại bao vây xung quanh, cho phép sử dụng thiết bị ngăn chặn ô nhiễm cấp B, đề phòng ô nhiễm tiếp tục lan rộng."
Những người mặc đồng phục đen phía sau nhanh chóng, lặng lẽ tản ra.
Thương Nam Minh dừng lại trước cửa văn phòng thám tử, khẽ gập ngón tay trắng nõn, thon dài, gõ cửa.
Bình tĩnh và kiềm chế.
"Cốc cốc cốc."
Kỳ Hành Dạ mơ màng, lại một lần nữa mơ thấy vị khách hàng kia.
Lần này, vị khách càng kích động hơn, nắm lấy cổ áo cậu, điên cuồng lắc, gào thét nói rằng quái vật sắp đến ăn thịt anh ta. Cậu vội vàng giữ chặt lấy khách hàng, gấp gáp hỏi quái vật ở đâu.
Khách hàng lại cứng đờ. Sau đó, nở một nụ cười quỷ dị, đáng sợ, chỉ về phía sau cậu: "Không phải đang ở, ngay ngoài cửa nhà cậu sao?"
Kỳ Hành Dạ: "!!!"
Cậu hoảng sợ, giãy giụa, ngã lăn từ trên ghế sofa xuống đất.
Giật mình tỉnh giấc.
Còn chưa kịp đứng dậy, cậu đã nghe thấy tiếng gõ cửa.
"…"
"Cái đệch!"
Kỳ Hành Dạ ôm tim, cảm thấy mình sắp bị dọa cho ngất xỉu đến nơi rồi.
Vừa mơ thấy người chết nói quái vật đang ở ngoài cửa, bên ngoài liền thực sự có người đang gõ cửa? Cậu nhất thời không phân biệt được trong mơ hay ngoài đời, đâu mới là thật.
Nhưng tiếng gõ cửa vẫn tiếp tục, nhịp điệu đều đặn, bình thản lạ thường.