Sau Khi Trọng Sinh, Ta Kết Hôn Với Kẻ Thù

Chương 60: Về việc xuất cung hái hoa, ta nguyện ý phân ưu

Đã lâu lắm rồi không ai lau nhà chuyên chú đến thế, chuyên chú đến nỗi Trịnh Tri Ý không rời mắt được, muốn biết làm cung nữ có phải ít phiền não hơn chăng.

"Đây là mùi gì vậy?" Trịnh Tri Ý hỏi.

Quần Thanh ngẩng đầu: "Nô tỳ có thêm Vân Hương Thảo vào trong nước, nên..."

"Ai cho ngươi nói chuyện?" Lãm Nguyệt gõ lược xuống bàn, Quần Thanh khéo lấy lòng người, giờ đây cảnh tượng nàng "đường đường chính chính" khiến nàng ta kinh hãi cuối cùng đã xảy ra, "Ai cho phép ngươi hiện diện trong phòng, ra ngoài!"

"Ngươi lại gần đây." Trịnh Tri Ý lại vẫy tay, ban lệnh hoàn toàn trái ngược, "Vân Hương Thảo? Lấy từ đâu vậy?"

Lãm Nguyệt nghẹn lời, trơ mắt nhìn Quần Thanh đẩy thùng nước đến trước mặt Trịnh Tri Ý, còn khéo léo nói: "Bẩm Lương đệ, hái từ Nam Uyển. Thực ra Nam Uyển nhà ta rất rộng, hiện giờ hoang phế, quả thực uổng phí..."

"Ngươi lau thêm lần nữa, để ta xem." Trịnh Tri Ý bỗng ngắt lời.

Quần Thanh quả thật có ý tiếp cận Trịnh Tri Ý, nhưng lúc này cũng không đoán được ý định của nàng ta, đành phải kiên trì lau thêm lần nữa.

Trịnh Tri Ý bỗng nhiên nhảy xuống ghế, giật lấy cái khăn trong tay Quần Thanh rồi quỳ xuống lau sàn, trông như đang làm lễ tam bái cửu khấu trước ngưỡng cửa.

*Tam bái cửu khấu (lạy ba lần, cúi đầu chính lần): là một nghi thức truyền thống trong văn hóa Trung Quốc, thể hiện sự tôn kính, lễ nghi đối với người bề trên, thần linh hoặc tổ tiên.

Nàng ta muốn biết, lau nhà có thật sự vui vẻ đến thế không.

"Lương đệ, người đang làm gì vậy!" Lãm Nguyệt kinh hãi, "Nếu để người khác trông thấy..."

Quần Thanh cũng giật mình, vội vàng cùng Lãm Nguyệt giành lại khăn từ tay Trịnh Tri Ý.

Tiếng cười vang lên, Thọ Hỷ bước vào điện: "Lương đệ có phải đã biết trước có thánh chỉ đến, nên đã chuẩn bị trước rồi đúng không?" Nói xong, ngửi ngửi bốn phía, khen ngợi, "Thơm quá."

Thọ Hỷ là thái giám bên cạnh Thái tử, Trịnh Tri Ý ngẩng đầu, chưa kịp phản ứng, Lãm Nguyệt kéo nàng ta đứng bật dậy, hồi lâu mới nhớ ra phải thi lễ: "Thọ Hỷ công công."

Quần Thanh quỳ bên cạnh tấm bình phong, trong lòng nghĩ không ổn rồi, chẳng lẽ buổi yến tiệc mà nàng ta đắc tội thánh thượng đó đến nhanh thế sao...

Nàng còn chưa kịp chỉ bảo Trịnh Tri Ý.

Quả nhiên, Thọ Hỷ tuyên đọc ý chỉ: Thần Minh đế và Hoàng hậu truyền Trịnh Lương đệ cùng Thái tử dùng đến dùng bữa trưa.

Trong lúc cấp bách lại nghênh đón gia yến chính thức, Thanh Tuyên Các bỗng chốc sôi nổi: Thái tử Lương đệ diện kiến thánh thượng, phải trải qua nhiều công đoạn như rửa mặt, súc miệng, thay y phục, chải đầu, trang điểm, bốn cung nữ đều phải ra tay giúp đỡ. Nhưng một năm qua, Trịnh Tri Ý chỉ diện thánh hai lần, mấy người Lãm Nguyệt không quen việc này, nên không khỏi luống cuống.

Trịnh Tri Ý đổ mồ hôi đầm đìa, nhìn Quần Thanh quỳ dưới đất, nói: "Còn lau gì nữa? Mau lên đây giúp một tay!"

Quần Thanh rửa sạch tay, nhanh chóng đến bên cạnh Trịnh Tri Ý, chải tóc cho nàng ta.

A Khương nói: "Phía tây có chiến sự, thánh thượng vô cùng bận rộn, đột nhiên triệu Lương đệ đến diện kiến, không phải là Lương đệ nhà ta đã chọc giận Bảo An công chúa đến lăn ra ốm, nên bị hỏi tội đấy chứ?"

Lãm Nguyệt: "Ngươi ngốc à? Đây là gia yến, thánh thượng chỉ triệu Thái tử và Lương đệ, không gọi người khác. Chỉ có Lương đệ nhà ta mới có tư cách đứng bên cạnh Thái tử, kẻ không danh không phận, thánh thượng việc gì phải che chở."

Được Lãm Nguyệt tâng bốc, Trịnh Tri Ý lại có thêm tự tin, đôi mắt sáng ngời, vội tô son lên môi: "Thánh thượng và nương nương xưa nay vốn đối xử tốt với ta nhất, chắc chắn không phải là nhắc nhở ta, mà là để nhắc nhở Lý Huyền! Ta là tức phụ (con dâu) cưới hỏi đàng hoàng của Lý gia, hắn không đến thăm ta, lại rảnh rỗi đến chỗ Dương Phù kia, pha trà, nấu rượu, tỉa hoa, như vậy còn ra thể thống gì?"

Lãm Nguyệt chợt dừng lại: "Lương đệ, ngày xưa là ngày xưa, bây đây thánh thượng đã là quốc quân, điện hạ đã là Đông cung. Người ở trước mặt thánh thượng, đừng nên trách móc điện hạ. Chỉ sợ vì việc này, càng khiến Lương đệ và điện hạ xa cách..."

"Khó khăn lắm mới được gặp thánh thượng và nương nương, ta còn không được tố cáo hắn sao?" Trịnh Tri Ý không hiểu, "Năm xưa nếu không phải a gia ta che chở cho Lý gia, thì làm sao có Lý Huyền ngày hôm nay!"