Thời Tô lăn xuống cạnh vỏ sò, quay đầu nhìn lại.
Vết bỏng trên tay Mục Trầm lập tức lành lại, nhưng quần áo chắc là phải đi thay lại rồi.
Thời Tô: Chỉ là một nhân loại tầm thường mà còn muốn làm ba nuôi của ta?
Trứng rồng dựng đứng lên từ dưới đất, cố gắng đứng thẳng thành một góc vuông, như thể làm vậy có thể khiến cậu cao hơn một chút.
Sau đó bị Mục Trầm một tay bế lên.
"Cái này là do em tự chuốc lấy."
Thời Tô vẫn là bị nhốt vào l*иg.
Việc này không nằm trong kế hoạch của cậu, nhưng... Mục Trầm thật sự quá đáng ghét.
Đều tại tên Ma Vương vô sỉ này.
Cậu nằm trên một chiếc nôi trải đệm mềm, chiếc l*иg lớn hình vòng cung bao phủ lấy cậu, phía trên là mái vòm khoét rỗng, có thể nhìn thấy bầu trời.
Đây là thiên điện của Hi Tây Nhĩ Cung, rộng rãi và nguyên sơ, mặt đất được lát bằng tảng đá thô ráp, xung quanh có một vòng thủ vệ.
Mục Trầm không đến.
Hắn nhốt trứng rồng lại rồi đi thẳng, thậm chí không nói thêm một lời nào.
Có lẽ là tức giận rồi.
Vậy thì tốt quá, không cần phải ngủ chung phòng với hắn nữa.
Thời Tô bỗng nhiên cảm thấy thoải mái, chỉ cảm thấy lớp vỏ trứng ngột ngạt cũng trở nên nhẹ nhàng hơn. Cậu thả lỏng tứ chi, định bụng ngủ đến lúc phá xác lại thức, tích lũy sức mạnh để phản công.
Trời dần tối, thiên điện vẫn đèn đuốc sáng trưng, cột đèn huỳnh quang và đuốc vây quanh chiếc l*иg lớn ở trung tâm, quả trứng rồng bên trong lấp lánh, tỏa ra ánh sáng kỳ lạ.
Tiểu Hoả Long sắp phá xác rồi.
Một vài người lần lượt chạy đến, đứng chật cứng ở cửa cung điện nhìn vào. Họ đều là tôi tớ hoặc người làm được Ma Vương triệu tập, nghe nói rồng con sắp chào đời nên đều muốn tận mắt chứng kiến.
Thời Tô tỉnh dậy trong hoàn cảnh ồn ào này.
Cậu cảm thấy tứ chi tràn đầy sức lực, ánh mắt trong veo, tai đầy những từ như "xinh đẹp" và "trứng bự ghê". Cậu tích tụ sức mạnh, móng vuốt bám vào thành trong, đẩy "rắc" một cái, vỏ trứng nứt ra một khe hở.
"A a a nứt rồi nứt rồi!"
"Đừng chắn tôi, để tôi xem với —"
"Ma Vương đến rồi, đừng chắn ở đây..."
Thời Tô bị ồn ào đến choáng váng đầu óc, trong lúc phiền muộn, một giọng nói quen thuộc vang lên: "Các vị, xin hãy yên lặng."
Là Ma Vương đến rồi, giọng hắn không lớn, nhưng trầm ổn và có lực. Đám đông lập tức im lặng, một loạt tiếng bước chân thưa thớt đều đặn xếp hàng trong điện, bước chân của người đi từ giữa nơi đó đến nghe có vẻ hơi vội vàng, rất nhanh đã đến trước l*иg.
Mục Trầm dùng đầu ngón tay gõ gõ, "cạch" một tiếng, khóa mở ra. Hắn bước vào trong l*иg, bước chân nhẹ nhàng, dừng lại ở vị trí cách quả trứng hai mét.
"Bộp" một tiếng, một mảnh nhỏ vỏ trứng rơi xuống.
Một cái đầu nhỏ màu trắng sữa thò ra từ lỗ hổng, phần phía trên miệng và chóp mũi hơi hồng, gai nhọn trên đỉnh đầu và xương đuôi có màu cam sữa nhạt, hai chiếc sừng rồng nhỏ mượt mà tròn trịa mọc bên cạnh vành tai hình quạt, phần đầu sừng còn dính chất nhầy trong suốt lóng lánh.
Hiện trường hoàn toàn im lặng, rồng con bên trong vỏ trứng cố gắng vươn ra ngoài, cuối cùng lại bóc thêm một mảnh vỏ nữa, thò ra phần trước của cánh rồng trắng nõn.
"Wo."
Thời Tô thử phát ra một âm tiết, muốn tạo ra khí thế uy hϊếp, nhưng tiếc là do dây thanh quản còn quá non nớt, nghe như tiếng chó con hoạt bát vậy.
Cậu dứt khoát ngậm miệng lại, hì hà hì hục bò ra khỏi vỏ trứng, nằm xuống mép đệm mềm.
"Wo woh."
Cậu dang rộng đôi cánh, khiến mọi người ồ lên kinh ngạc, hai cánh rồng như lụa trắng mở ra, lấp lánh ánh sáng ẩm ướt, mỏng manh, yếu ớt nhưng cực kỳ xinh đẹp.
Chỉ là hình như không bay được.
Cục bông nhỏ màu trắng sữa, kết hợp với dáng vẻ ra sức vùng vẫy kia, không ai có thể nghĩ rằng, đây chính là ác long Hi Tây Nhĩ.
Đây rõ là một rồng con nhỏ bé yếu ớt muốn được ôm.
Mục Trầm tiến thêm nửa bước, lấy ra một chiếc khăn lông mềm từ trong áo choàng trải trên mặt đất.
Khi cúi người xuống, hắn chỉ cảm thấy đầu choáng váng, hơi thở bị kìm nén dần dần thông suốt. Hắn thở ra chậm rãi, ánh mắt bị cục bông nhỏ màu trắng sữa kia hút chặt.
Thật là xinh đẹp.
Ánh sáng trong điện quá mạnh, đôi mắt nhắm chặt của Thời Tô chớp chớp vài cái, thử truyền sức mạnh vào bên trong mạch cánh. Trong lúc mơ hồ, cậu nghe thấy Mục Trầm dùng giọng cực nhẹ gọi một tiếng: "Lại đây."