Thời Tô dự định sẽ an toàn phá xác trước.
Mục Trầm có đủ loại đạo cụ để đối phó với ác long, ví dụ như dây thừng bị phù phép, hoặc l*иg chịu nhiệt độ cao.
Thời Tô không muốn bị nhốt trong loại l*иg đó, nếu thực sự bị nhốt lại thì sẽ rất phiền phức.
Phòng vỏ sò là do Mục Trầm mới bố trí, bên trong có đủ loại đồ trang trí bằng nguyên tố Thuỷ, còn có cả một hồ nước nhỏ lưu động.
Thời Tô không thích nước, càng không thích vỏ sò. Nhưng Mục Trầm cố tình làm trái ý cậu, bỏ cậu lên trên một cái vỏ sò lớn ẩm ướt.
"Đây là hình phạt. Còn quậy phá nữa thì ta sẽ cho em ngâm trong bể nước."
Thời Tô coi như không nghe thấy.
Cậu phải chờ phá xác, sau đó chờ thời cơ lén bay ra khỏi cung điện này, đến thị trấn tìm kiếm người giúp đỡ.
Trước khi thực hiện được việc này, tốt nhất vẫn nên kín đáo một chút.
Mục Trầm đặt cậu ở chân giường, mình thì nằm xuống nghỉ ngơi. Vài tiếng sau, mặt trời mọc, Mục Trầm dậy sớm, ngồi trên ghế dài cạnh cửa sổ tắm nắng.
Hạo Thương bưng vào một ấm trà rót cho hắn, trước khi đi còn liếc nhìn quả trứng rồng xinh đẹp bên trên vỏ sò. Hắn ta vẫn đeo cây nỏ kim loại lớn sau lưng, nhưng lại mặc quần áo bình thường.
Cách ăn mặc kỳ quặc, xem ra là rất thích cây nỏ này.
Nói không chừng còn đeo nỏ cả khi ngủ ấy chứ.
Cũng có thể là trò hề của nhân loại kia, ví dụ như cây nỏ đó có phù phép gì đó.
Thời Tô đã từng gặp một dũng sĩ khiêng thùng giấy đến khiêu chiến ác long, tự xưng là trên thùng giấy đó có ma pháp phòng ngự siêu mạnh.
Thùng giấy đó quả thực rất chịu lửa, có thể chống đỡ trực diện ngọn lửa của ác long. Nhưng dũng sĩ là một tên ngốc, Thời Tô chỉ cần vỗ cánh là đã thổi tên đó xuống vách núi.
Thời Tô nhàm chán phân tích, sự chú ý vẫn đặt trên người Mục Trầm.
Hôm nay Mục Trầm không định ra ngoài.
Trong hơn hai tháng biến thành trứng, Thời Tô đã đặc biệt chú ý đến quỹ đạo hoạt động của Ma Vương.
Phần lớn thời gian Ma Vương đều không ở trong cung điện, thường xuyên đi sớm về trễ, chỉ thỉnh thoảng đến xem cậu vài lần. Trước đây vẫn luôn đặt trứng rồng trong cái ổ bên cạnh ngai vàng, đây là lần đầu tiên hắn chuyển cậu vào trong tẩm cung.
Còn nói muốn cho cậu ngủ cùng.
Nhất định là có âm mưu gì đó.
Cậu điều chỉnh tư thế trên vỏ sò rồi lăn ùng ục ra ngoài, theo thế đó di chuyển đến cạnh cửa sổ.
"Em cũng muốn tắm nắng à?"
Thời Tô: Ta lạnh.
Mục Trầm không nghe thấy cậu nói, nhưng hắn chỉ cần liếc mắt một cái là đã hiểu ý cậu.
Chẳng lẽ tên này học được tiếng Rồng rồi à?
Thời Tô đang suy đoán, đột nhiên Mục Trầm bế cậu lên đùi.
Trên vỏ trứng còn dính chút hơi nước, chúng nhanh chóng bốc hơi dưới ánh mặt trời. Ngón tay của Mục Trầm mát lạnh sạch sẽ, khớp ngón tay có hơi chai sạn, vuốt nhẹ theo vân trên vỏ trứng.
Trứng rồng "giãy giụa" lắc lư một chút, lại bị ôm chặt trở lại.
"Em là lò lửa sao, nóng như vậy."
Trứng Hỏa Long tự mang theo nhiệt độ, sờ vào ấm hơn so với nhiệt độ bình thường, nhưng so với lò lửa thì vẫn kém xa.
Thời Tô: Là tay ngươi quá lạnh.
Lần này Mục Trầm không để ý đến cậu, không biết là thật sự không nghe thấy hay là giả vờ nữa.
Thời Tô tiếp tục lẩm bẩm: Trái tim cũng lạnh. Ngươi chính là một tảng băng lạnh lẽo, còn muốn khoác lên lớp da người giả làm sinh vật sống.
Mục Trầm vẫn không đáp lại. Hắn thơ thẩn nhìn xa xăm, đắm mình trong ánh nắng ban mai yếu ớt, ở gần như vậy, Thời Tô không nhịn được nhìn thêm vài lần.
Xương mày của Mục Trầm rõ nét, khiến cho đôi mắt trông sắc bén và dài hơn, nhưng khóe miệng lại có đường nét mềm mại, khi cười lên mang lại cảm giác khá dịu dàng.
Mà lúc này hiếm khi hắn không cười, trên mặt chỉ còn lại sự lạnh lùng, nhưng trong đôi đồng tử đen như mực đó lại ánh lên một vòng màu cam nhạt, khiến cho khí chất của hắn trở nên ấm áp hơn vài phần.
Thời Tô chưa từng quan sát đối thủ này kỹ càng như vậy.
Không thể không nói, lông mi còn khá dài.
"Đang nhìn gì vậy?" Mục Trầm chuyển tầm mắt, nhìn thẳng vào phần đỉnh trứng của cậu.
Thời Tô: Ồh, biết ta đang nhìn ngươi sao?
Mục Trầm nheo đôi mắt sắc bén lại, như thể muốn nhìn xuyên qua lớp vỏ của cậu.
"Thời Tô." Giọng nói này trầm thấp và nặng nề, khiến Tiểu Hỏa Long tê dại cả người.
"Em sắp phá xác rồi."
Tiểu Hỏa Long nhe răng với hắn.
"Sau này em đi theo ta đi."
Hàm dưới đang mở ra của Tiểu Hỏa Long cứng đờ.
"Không có ta, em rất khó lớn lên. Em là mục tiêu truy sát của bọn họ, hiểu không?"
Thời Tô đương nhiên hiểu.