Còn những người khác lại trơ mắt xem Trần Kiểu đối mặt với vấn đề này thế nào, âm thầm hóng kịch. Đến cả Thái tử trước nay luôn thản nhiên vờ như không thấy mấy cuộc tranh đấu gay gắt giữa các thuộc hạ cũng hơi nhướng mày, chờ câu trả lời của Trần Kiểu.
Thiếu niên mới lớn tính tình hào sảng, so với những lão thần "thành tinh" khéo đẩy đưa, Tạ Tiên Khanh khó tránh khỏi thiên vị khoan dung cho họ hơn vài phần. Huống chi vị Trần thế tử này tuổi còn trẻ, nói không chừng còn chẳng nghe ra cái bẫy trong câu này…
Không ngờ rằng Trần Kiểu bị người ta làm khó vừa nghe xong câu này, thầm thấy mừng rơn trong bụng.
Dưới ánh mắt mọi người, vẻ mặt nàng hơi run run, nhưng giọng điệu vẫn chính đáng: "Tuy rằng biết, nhưng ta vẫn phải tự mình thử một phen mới có thể an tâm để Thái tử thưởng dụng. Thân thể Thái tử điện hạ quý như vàng như ngọc, là rường cột quốc gia, thần tử hy vọng đừng vì chút chuyện nhỏ mà ảnh hưởng đến sức khỏe, đó là bất hạnh của bá tánh, là tổn thất của xã tắc ạ!"
Mọi người:…
Thái tử ngậm ngụm trà trong miệng nuốt không nổi, suýt thì sặc.
…
Tạ Tiên Khanh yên lặng nâng chung trà lên, uống cạn tách trà nàng vừa rót cho mình nhằm che đi vẻ thất lễ vừa rồi, nhưng khóe miệng không kiềm được hơi cong lên.
Vị Thế tử Vĩnh An hầu mà Vương Thời Cảnh giới thiệu cũng khá thú vị đấy.
Những người khác lại không biết phải nói gì, hiển nhiên đã bị đáp án của Trần Kiểu làm cứng họng.
Tuy rằng rõ ràng người hầu sẽ không dâng lên Thái tử một tách trà nóng đến bỏng miệng, nhưng hành động như nước chảy mây trôi của Trần Kiểu lại khiến mọi người cảm thấy nàng rất thành khẩn, hơn nữa lời của nàng khi lọt vào tai những người vây xem xung quanh, họ không hẹn mà có chung suy nghĩ: Mẹ nó, thằng ranh này là kình địch đấy!
Mưu sĩ bên cạnh Thái tử đều có xuất thân quyền quý, luôn đề cao khí khái văn nhân, trước nay luôn uyển chuyển tâng bốc vị Trữ quân này, cho dù là nịnh đầm thì cũng nói quanh co lòng vòng, chỉ sợ người ta phát hiện mình đang lấy lòng Trữ quân, sơ sẩy một cái là gánh phải tội danh nịnh thần, để tiếng xấu muôn đời.
Thế cho nên đây là lần đầu tiên bên cạnh Thái tử xuất hiện kiểu người thổi rắm cầu vồng như thổi nước giống Trần Kiểu.
Tuy rằng đây là lần đầu tiên thấy Trần Kiểu, nhưng chẳng hiểu sao mọi người lại cảm thấy vị đồng nghiệp tương lai này không phải người hiền lành gì!
Sau này ở chung đυ.ng lâu hơn, mọi người sẽ nhanh chóng phát hiện ra dự cảm của họ đã trở thành sự thật.
Dưới ánh mắt lên án của mọi người, Trần Kiểu dương dương tự đắc, kiên quyết đứng ngây như phỗng bên cạnh Thái tử.
Nàng vô cùng hài lòng với động tác nhanh tay lẹ mắt châm trà vừa rồi của mình, tuy đây là đầu tiên nhìn thấy Thái tử, nhưng Trần Kiểu chẳng hề thẹn thùng chút nào.
Làm tiểu đệ, điều thứ nhất chính là không biết xấu hổ. Đại ca ngại thân phận không thể làm, tiểu đệ phải giải quyết chu toàn, đại ca nói gì thì chính là cái đó!
Hữu tướng là ngoại tổ phụ của Thái tử, nhưng Thái tử bận rộn công việc, hôm nay không có ý định ở lại dùng tiệc, lúc này chỉ tán gẫu với mọi người một lát rồi đứng dậy đi ngay.
Thái tử đi rồi, sau khi yến hội tan cuộc mọi người cũng lần lượt ra về, Trần Kiểu cũng chuẩn bị về phủ. Trên đường về nàng nhớ lại biểu hiện của mình trong hôm nay, cảm thấy buổi phỏng vấn với ông chủ tương lai lần này đã thành công rực rỡ!