Là Anh Ấy Động Lòng Trước

Chương 21

“Vậy là tốt rồi,” Chử Dạng nhúng vai, đi lướt qua anh ta, trong miệng còn nhỏ giọng lẩm bẩm “Thiếu chút nữa là sưng to lên luôn rồi.”

Hướng Quyến nghe được những lời này của cô, xoay người hướng bóng dáng của cô nhỏ giọng nói “Cô bớt tự sướиɠ đi…”

*********************

Buổi chiều, Chử Dạng không có tiết học nên cô trở lại phòng ngủ ngồi nửa tiếng, Thư Mạt vẫn tiếp tục ngồi tán gẫu với bạn bè trên mạng. Thậm chí cơm trưa Chử Dạng mang về cô ta cũng chưa ăn được bao nhiêu.

Mặt khác, chiều nay không biết hai người bạn cùng phòng còn lại đã đi đâu.

Cô dứt khoát di chuyển ghế, ngồi xuống kế bên Thư Mạt xem cô ta chơi game.

Thư Mạt là người có kỹ thuật chơi khá tốt. Chử Dạng không xem cô ấy thao tác trên game, chỉ là nghe giọng cô ấy đang trao đổi với đồng đội còn cả mắng đều có thể nghe cả một buổi trưa.

Đang đánh được một nửa, Thư Mạc đang thao tác khí thế.

Thư Mạt theo thói quen đưa mắt nhìn router trong góc, khóe mắt lộ rõ sự tức giận “Mẹ nó! Lại rớt mạng. Tớ sẽ tàn sát cái trường này để ép họ nâng cấp đường truyền.”

Không được chơi game, lại tích cóp một bụng tức giận, Thư Mạt ném di động xuống và bò lên trên giường.

“Cậu không chơi à?”

“Tốc độ đường truyền internet như thế này là vì buổi trưa không có lớp học, lên mạng sẽ lại bị rớt mạng. Nếu rớt thêm vài lần nữa tớ sẽ bị cấm không cho tham gia đấu. Còn không bằng ngủ một giấc.”

Chử Dạng nhàm chán nằm ghé vào trên bàn, không có internet thì không thể chơi máy tính được.

Đôi mắt cô bỗng nhiên thoáng nhìn thấy thẻ phòng đang nằm cách cô mấy cm.

Chử Dạng đứng dậy, hướng Thư Mạt đang ngồi trên giường, lớn tiếng nói “Tớ có chút việc phải làm nên tớ đi ra ngoài đây.”. Giọng điệu Thư Mạt lười biếng “Ừ, buổi tối mang đồ ăn về cho tớ sớm một chút.”

“Nếu tớ không trở về, cậu tự đi mua cơm hộp ăn nha.” Chử Dạng nói xong đứng dậy chuẩn bị ra cửa.

Thư Mạt ló đầu ra hỏi cô “Cậu nói không trở lại là tối nay sẽ về trễ hay qua đêm ở bên ngoài hả?”

“Đều có khả năng.”

“Viện hoa* có khác, cuộc sống về đêm phong phú, đâu giống tớ, chỉ có thể ở phòng ngủ sống chết không ai hay.” Thư Mạt cảm thán, theo sau lẩm bẩm hỏi cô: “Có biết bao nhiêu người muốn hẹn hò với cậu. Hôm nay không biết anh chàng nào có thể dùng được lí do gì để lừa cậu ra ngoài vậy?”

(Viện hoa = là cá nhân của các khoa trong trường đại học được công nhận hoặc bầu chọn là nữ sinh viên sinh đẹp nhất, hoa khôi của khoa.”

Cô càng nghĩ càng thấy không thích hợp, lập tức đứng dậy nhìn chằm chằm Chử Dạng “Không đúng, ngày thường cậu ra ngoài đều sẽ nói với tớ là cậu hẹn với ai, hôm nay cậu lại không chủ động khai báo, nhất định là có vấn đề.”

Tim Chử Dạng khẽ nhảy, cô có chút khẩn trương.

Hôm nay sao Thư Mạt lại nhạy bén như vậy?

Thư Mạt vuốt cằm, biểu tình nghiêm túc “Cậu,…không phải là ra ngoài hẹn hò với đàn anh Từ đi?”

“……”

“Đàn anh Từ nông cạn vậy sao?”

Chử Dạng gõ gõ xuống ván giường của cô ta “Cậu có ý gì?”

Thư Mạt cười hắc hắc “Không có, chính là tớ cảm thấy cậu cùng đàn anh Từ mới gặp có mấy lần, không có khả năng hẹn hò với người ta được, tớ chỉ là đoán mò thôi.”

Chử Dạng mới vừa rồi còn cảm thấy Thư Mạt hôm nay khá nhạy bén, lúc này cũng thu lại suy nghĩ ấy.

Từ Nam Diệp có nhà trong thành phố. Chỉ là lần này Ban Quản Lý có rất nhiều người đều là tạm thời gác công việc qua một bên, từ các thành phố khác gấp rút trở về, nên trường học dứt khoát thống nhất sắp xếp phòng ở khách sạn cho mọi người.

Tay cầm thẻ phòng nên Chử Dạng nghiễm nhiên đi một đường mà không bị ngăn trở.

Căn hộ nằm trong một tòa nhà cao tầng có tầm nhìn hướng ra sông, ba phòng ngủ, hai phòng khách rộng 100 mét vuông. Đây rõ ràng là phòng khách sạn nhưng lại được thiết kế như một căn hộ sang trọng.