Những Kẻ Nghịch Đồ Đều Muốn Phạm Thượng

Chương 40: Trò chơi sinh tử

Nhìn Lăng Trạch mang theo Lục Cảnh đi xa đã không thấy bóng dáng, Khương Việt mới định thần lại.

Nàng không thể đánh nhau với con Bạch Hổ này ở đây được nữa, nàng cần thời gian hồi phục, sau đó tìm cơ hội nhất kích trí mạng.

Nghĩ đến đây Khương Việt lập tức làm một cái quyết rồi bay về một hướng khác.

Cự Xỉ Bạch Hổ sao có thể nhìn người trước mắt trốn thoát, số tu sĩ nhân loại có thể tiếp một kích của nó không nhiều, vẫn còn là Kim Đan, dù thế nào hôm nay cũng phải đánh đến cùng, thế là vung móng vuốt đuổi theo.

Pháp khí phi hành dưới chân Khương Việt vận chuyển hết tốc lực, trên người lại dán thêm rất nhiều phù lục mà Thẩm Tinh đưa cho nàng, trong một thời gian ngắn con Bạch Hổ kia vẫn chưa đuổi kịp.

Khương Việt ở trong Vân Cẩm Sơn vòng tới vòng lui nửa canh giờ rồi trông thấy một khe nứt, khe nứt này ẩn trong núi rất dễ bị người ta bỏ qua, nàng là tình cờ thấy một con hươu từ đó đi ra, nhìn kỹ mới phát hiện có một khe nứt.

Khe nứt này là một nơi tốt để phục kích, ẩn núp ở đây Bạch Hổ kia chắc chắn không phát hiện được.

Khương Việt liền thu lại pháp khí phi hành, rơi xuống ẩn vào trong khe nứt, linh kiếm trong tay cũng âm thầm rót đầy linh khí.

Bạch Hổ gần như là sau một giây khi Khương Việt ẩn thân thì đã đuổi tới.

Nhìn bóng trắng càng ngày càng gần trên không trung, Khương Việt đến mắt cũng không dám chớp.

Còn ba nhịp thở

Hai nhịp thở

Một nhịp thở

Chính là bây giờ!

Khương Việt mạnh mẽ phát lực thân hình bật lên, linh kiếm trong tay cũng lập tức phát ra ánh sáng chói lóa, đầu kiếm mang theo kiếm ý sắc bén kia chỉ thẳng vào cổ họng của Bạch Hổ.

Một tiếng "xẹt" vang lên, đầu kiếm va chạm với da lông của Bạch Hổ, phát ra một âm thanh khiến người ta khó chịu.

Một kích này lại chỉ để lại một vết máu trên da lông của Bạch Hổ, Khương Việt thấy vậy càng không dám dừng lại, lập tức làm một cái quyết rồi lui ra, lại vận hành pháp khí phi hành bắt đầu chạy như điên.

Cự Xỉ Bạch Hổ rõ ràng bị một kích này làm cho tức giận, nó ngẩng đầu lên trời gầm lên một tiếng, sau đó lại đuổi theo.

Khương Việt không ngờ da lông của Bạch Hổ này lại có khả năng phòng ngự như vậy, nếu không có pháp khí trong tay, còn có lượng lớn phù lục duy trì, vừa rồi nàng thật sự không chắc có thể lập tức tránh được.

Một kích không trúng, sau này muốn phục kích càng thêm khó khăn, nhưng trước mắt không còn lựa chọn nào khác, Khương Việt chỉ có thể cắn răng tiếp tục bay về phía xa, đánh trận kéo dài với con Bạch Hổ này.

Trong một ngày còn lại, Khương Việt đã phát động ba lần tấn công, tuy rằng để lại rất nhiều vết thương cho Bạch Hổ, nhưng đều không gây thương tổn đến chỗ hiểm, trong đó có một lần không kịp tránh né, ngực Khương Việt cũng bị cào một phát, máu tươi văng tung tóe nhuộm đỏ y phục của nàng.

Cũng may một cào kia không sâu, không làm tổn thương đến tim phổi, chỉ là chảy nhiều máu nhìn có vẻ đáng sợ mà thôi.

Lúc này trời đã hoàn toàn tối rồi, trận trò chơi sinh tử ngươi đuổi ta trốn vẫn chưa thấy kết quả.

Khương Việt ẩn mình trong một đầm nước, mùi máu tanh trên người được nước trong đầm cách ly rất tốt, buổi tối cũng không lo đầm nước bị nhuộm đỏ sẽ bị Cự Xỉ Bạch Hổ phát hiện.

Sau một ngày chiến đấu giằng co, Bạch Hổ cũng ngày càng hiểu rõ hơn cách ra chiêu của nàng, Kim Đan hôm nay đã vượt quá tải, sớm đã vận chuyển chậm lại, đã đến cực hạn.

Lần này nếu không được nữa thì e là nàng thật sự không còn cách nào đối phó với con hổ này rồi.

Đến rồi! Cái bóng trắng quen thuộc kia lại xuất hiện phía trên Khương Việt.

Lần này Khương Việt cũng đột nhiên từ trong đầm nước bùng lên, nhưng trong tay chỉ nắm một cành cây.

Bạch Hổ thấy tu sĩ kia lại đột kích từ bên dưới, lập tức vận chuyển linh khí tạo thành một lớp phòng hộ cực dày ở bụng, thần thức cũng đặt ở phía dưới.