Lộ Quy Chu vừa vuốt lông Quả Dừa vừa hỏi:
“Cậu sợ chó à?”
Anh không hiểu nổi. Ngoài khả năng sợ chó, trong trường hợp được chủ nhân đồng ý, rõ ràng Quý Tinh Nhiên cũng rất thích, nhưng tại sao lại không dám sờ Quả Dừa?
Nếu là dị ứng lông chó thì lẽ ra giờ đã có triệu chứng rồi.
Quý Tinh Nhiên lắc đầu.
Cậu cảm thấy mình hẳn là rất thích chó mèo.
Lộ Quy Chu nói:
“Quả Dừa lộ bụng ra với cậu, nghĩa là nó rất thích cậu, nó cũng hy vọng cậu sờ nó một chút.”
Nghe Lộ Quy Chu nói Quả Dừa rất thích mình, Quý Tinh Nhiên vui lắm, ánh mắt sáng rực lên, nhìn Lộ Quy Chu:
“Thật vậy sao?”
Lộ Quy Chu khẽ gật đầu, tiếp tục khuyên nhủ:
“Vậy nên nếu cậu sờ nó, nó sẽ rất vui.”
Lộ Quy Chu thầm thở dài trong lòng, Quả Dừa thật sự rất thích cậu nhóc này, anh cảm giác như mình đang thay con trai lo lắng đủ điều vậy.
Quý Tinh Nhiên nhấc tay từ trên đầu gối, chậm rãi vươn về phía trước, nhưng lại dừng lại giữa không trung. Cậu nhíu mày, cảm giác như có một thứ gì đó vô hình cản lại, không thể đưa tay tiến thêm dù chỉ một chút.
Lộ Quy Chu nghĩ rằng do tính cách cẩn thận của Quý Tinh Nhiên làm cậu quá rụt rè, nên anh đưa tay đặt lên cổ tay cậu, nhẹ nhàng nắm lấy, dùng chút lực đẩy về phía trước.
Nhưng ngay khi chuẩn bị chạm vào Quả Dừa, Quý Tinh Nhiên lại như chạm phải thứ bỏng tay, vội vàng rụt mạnh tay về, cắn môi, lắp bắp:
“Không được, tôi… tôi không thể sờ.”
Cảm giác ấm áp nơi lòng bàn tay bất ngờ biến mất, Lộ Quy Chu chậm rãi nhíu mày. Biểu hiện của Quý Tinh Nhiên như thể vừa chịu một cú sốc nào đó, nhưng trong hoàn cảnh này thì không có lý do gì để xảy ra chuyện đó cả.
Lộ Quy Chu chỉ có thể đoán là liên quan đến trải nghiệm trước khi Quý Tinh Nhiên mất trí nhớ.
Quý Tinh Nhiên cúi gầm đầu, bất động, trông như thể mình vừa phạm lỗi gì đó, khiến người khác không khỏi thấy thương xót. Lộ Quy Chu đứng dậy, không hỏi thêm, để cậu có chút thời gian bình tâm lại.
Một lúc lâu sau, Quý Tinh Nhiên như tìm lại được linh hồn đã lạc mất của mình, khẽ động đậy, nhưng dường như không biết phải làm gì tiếp theo, đành tạm thời giả vờ như chim cút đang ngủ đông.
Lộ Quy Chu bắt được hành động nhỏ của Quý Tinh Nhiên liền tinh tế giúp cậu giải vây, tìm việc cho cậu làm:
“Muốn cùng Quả Dừa đi dạo không?”
Quý Tinh Nhiên lập tức gật đầu đáp:
“Được ạ!”