Sau Khi Thay Thế Gả Cho Phản Diện, Pháo Hôi Như Cậu Trốn Không Thoát!

Chương 6

Tại bãi rác thiêu hủy.

"Tổ trưởng, anh nói xem mợ chủ nghĩ gì vậy?" Vệ sĩ A Hổ có chút không hiểu hành động của Lạc Bắc Thời.

Đáng lẽ ra, mợ chủ phải một khóc hai làm ầm ĩ ba đòi thắt cổ mới đúng.

Tổ trưởng là A Long có vẻ ngoài sắc bén dữ tợn, chỉ liếc nhìn A Hổ: "Ý của mợ chủ cậu đừng đoán."

A Hổ gật đầu rồi không nói tiếp nữa, lại đổ một giỏ ảnh ra, lấy bật lửa, sau đó châm lửa đốt không chút do dự.

Không ngờ đốt ảnh của kẻ đáng ghét lại sảng khoái như vậy! Thật đúng là nhờ phúc của mợ chủ!

Những người trong đội vệ sĩ của bọn họ đều rất ghét Hoắc Từ Phong này, không chỉ thường xuyên gây khó dễ cho sếp, còn đổ oan cho người khác!

Tại biệt thự của Hoắc Từ Tiêu

Lạc Bắc Thời lại bắt đầu thấy may mắn vì mình đã chọn kỹ năng Bàn Tay Vàng Đại Lực Sĩ, nếu không bây giờ chắc chắn đã mồ hôi nhễ nhại rồi.

"Ký chủ, người ta là massage. Còn cậu giống như đang sàm sỡ vậy."

"Được rồi, xong đây." Lạc Bắc Thời không ngờ hệ thống này lại biết nhiều thứ như vậy, cậu cài cúc áo cuối cùng lại với vẻ mặt đầy tiếc nuối.

"Kết toán phần thưởng đi." Lạc Bắc Thời đứng thẳng lưng, đầu cũng rất đau, cậu hít một hơi, thật ra trong lòng đã kích động không thôi, cậu thật sự rất muốn biết rốt cuộc được thưởng bao nhiêu!

[Ting!]

[Nhiệm vụ hàng ngày của cậu đã hoàn thành, trừ ba triệu, số dư còn lại là mươi bảy triệu!]

Nghe xong, huyết áp của Lạc Bắc Thời lập tức tăng vọt! Cậu cố gắng hít thở sâu: "Cậu nói bao nhiêu? Nghiêm túc chứ?"

[Phần thưởng hàng ngày là hai mươi triệu. Là đường chính thống, được chuyển từ nước ngoài về!]

[Tôi đã tạo cho cậu một công ty và tài khoản ảo ở nước ngoài, đã hoạt động từ hai năm trước.]

[Có đầy đủ cơ sở dữ liệu, chuỗi cung ứng, hỗ trợ điều tra hợp quy.]

"Hệ thống à, thế giới này điên rồi, tôi sắp xỉu mất, gọi xe cấp cứu giúp tôi với!" Lạc Bắc Thời ngồi bệt xuống đất, tay run rẩy day huyệt thái dương.

Nếu tim cậu không chịu được áp lực thì bây giờ chắc đã thăng thiên rồi! Một ngày hai mươi triệu lận đó!

Hoắc Từ Tiêu anh vẫn đừng nên tỉnh lại! Tỉnh lại tôi còn muốn cho anh thêm một gậy, cứ ngủ tiếp đi nha anh!

[Ký chủ! Cậu không cần cảm thấy nhiều tiền đâu, dù sao cậu còn phải thực hiện các nhiệm vụ khác! Nhiệm vụ hỗ trợ phản diện, vả mặt vai chính không có thù lao và bắt buộc phải thực hiện đó.

Nhưng thông qua việc thực hiện nhiệm vụ có thể nâng cao hào quang của cậu và phản diện! Phản hồi của hệ thống cũng có thể giúp cơ thể thực vật của trùm phản diện nhanh chóng hồi phục, trở thành nhóm phản diện lót đường ngang tàng nhất Kinh Đô!]

Lạc Bắc Thời biết không thể quá tham lam, nhưng nghe hệ thống nói, nhóm phản diện ngang tàng sao? Nghe có vẻ rất thú vị nha?! Hơn nữa, sau khi trùm phản diện tỉnh lại và ly hôn với cậu, có khi cậu sẽ được chia thêm nhiều tiền hơn nữa! Cậu lại động lòng rồi!

[Nhiệm vụ hệ thống: Thứ hai tuần sau cậu hãy đi tìm người mua hai phần trăm cổ phần của nhà họ Hoắc đứng tên chồng cậu, khi mua phải kín đáo, nhưng lúc công bố phải rầm rộ lên.]

[Thứ tư, họ sẽ tổ chức lại đại hội cổ đông…]

Lạc Bắc Thời cứ thế ngồi bệt dưới đất, nghe hệ thống nói một tràng dài.

Nhưng cậu cũng đã hiểu rõ, hiện tại nhiệm vụ cứu vớt phản diện của họ là ngăn chặn Hoắc Từ Phong cướp quyền kiểm soát tương đối (tức là sở hữu quyền kiểm soát thực tế của công ty) trong đại hội cổ đông lần này, may mắn là thời gian chuyển nhượng cổ phần nội bộ của công ty niêm yết không bị hạn chế.

Ra là chỉ có Hoắc Từ Tiêu một mình chiến thắng thôi, đúng là nằm cũng thắng mà! Thôi được rồi, Hoắc Từ Tiêu anh dậy đi, để tôi nằm!

Lạc Bắc Thời lại nghĩ đến một vấn đề: "Số tiền này của tôi cũng không đủ đúng không? Hai phần trăm cổ phần của nhà họ Hoắc được định giá ít nhất bốn mươi tỷ, hệ thống à cậu chi tiền sao?"

Hệ thống: [Đúng vậy! Sau khi cậu ký hợp đồng với người ta, hệ thống sẽ chuyển khoản cho đối phương thông qua tài khoản của cậu.]

Lạc Bắc Thời "vυ't" một cái đứng dậy khỏi mặt đất, chỉ cần không phải cậu bỏ tiền ra, những chuyện này đều không thành vấn đề!

Nói đến phản diện, vậy cậu phải làm cho ra dáng phản diện chứ, hí hí.

Hệ thống: [Oa, nụ cười của ký chủ dọa bé con khóc rồi, hu hu…]

Lạc Bắc Thời: "Phải quen dần đi, cậu quên tôi là lót đường độc ác rồi sao?"

Cậu lập tức bấm chuông gọi ở đầu giường, bác Trần nhanh chóng đi lên.