Vai Chính Công Thụ Đều Yêu Tôi

Chương 16


Tô Nhiên thuận miệng giải thích, rồi bật dậy ngay lập tức, vội vàng đổi chủ đề: “À! Tôi phải nhanh chóng đến lớp rồi.”

Cậu vội vàng rời giường rửa mặt thay quần áo, đang định ra cửa thì bị Cố Bắc Thần nắm cổ áo kéo lại.

“Mặc quần vào.”

Cố Bắc Thần đứng phía sau, giọng trầm thấp sát bên tai khiến tai Tô Nhiên ngứa ngáy.

“Tôi mặc rồi mà…”

Cố Bắc Thần cúi xuống nhìn chiếc quần đùi của cậu, mím môi nói: “Mặc cái tôi mua cho cậu.”

Tô Nhiên: “……”

Cậu cố gắng đánh lảng: “Thật ra tôi không thích… À, tôi thích mặc mấy màu sặc sỡ hơn.”

Cố Bắc Thần cúi đầu nhìn cậu một lúc, cuối cùng không nhịn được, đưa tay chạm nhẹ vào dấu đỏ nhỏ trên mặt Tô Nhiên vì ngủ dậy.

Đầu ngón tay anh mang một lớp chai mỏng hơi thô ráp, lại làm cho gương mặt mềm mại của Tô Nhiên càng thêm nổi bật.

Cố Bắc Thần nhanh chóng dời ánh mắt, bàn tay to lớn chuyển xuống chiếc vòng cổ ức chế trên cổ Tô Nhiên, bóp nhẹ không nặng không nhẹ.

“Cậu muốn ở lại đây, chẳng phải đã nói là phải nghe lời tôi à?”

Tô Nhiên bị nắm chắc như một chú mèo con không nhúc nhích được, cuối cùng chỉ có thể không tình nguyện mà mặc chiếc quần dài Cố Bắc Thần mua cho.

“Ăn sáng.”

“Không kịp, tôi sắp muộn học mất rồi!”

Tô Nhiên tưởng Cố Bắc Thần muốn cậu đi ăn sáng, quay đầu lại mới phát hiện anh đưa cho cậu một túi giấy.

Tô Nhiên nhận lấy mở ra xem, thấy bên trong có một hộp sữa và một chiếc bánh nhỏ.

Cậu lập tức nở nụ cười biết ơn với Cố Bắc Thần: “À, đúng rồi. Chiều nay anh có phải đến Viện Danh Dự không?”

Viện Danh Dự là nơi tập trung những học viên xuất sắc nhất toàn trường. Chỉ khi được vào đó, họ mới có cơ hội trở thành ứng cử viên cho vị trí tướng lĩnh hàng đầu trong tương lai. Sau khi tốt nghiệp trường quân đội, họ sẽ được Liên bang tuyển chọn. Viện còn có một nơi huấn luyện đặc biệt để tăng cường độ rèn luyện cho họ.

“Tôi có thể đi cùng anh xem thử không?”

Theo lý mà nói, nơi đó chỉ có học viên của lớp tinh anh mới được vào, trừ khi có người chịu dẫn theo cậu.

Nghe xong, Cố Bắc Thần lại lắc đầu: “Cậu không thể đến đó, ở đó toàn là Alpha.”

“Ồ…”

Nhưng Tô Nhiên biết nam chính công chắc chắn ở đó, vì đó là nơi mà công và thụ gặp nhau. Nếu không đến, làm sao cậu có thể làm quen với nam chính công?

Tuy nhiên, lúc này cậu đã sắp muộn nên không suy nghĩ nhiều nữa, vội vàng chạy ra khỏi nhà.

Trên đường chạy đến lớp, khi đến cửa lớp học, cậu nhận ra mình đã trễ giờ.

“Xin lỗi…”

Giáo viên đang giảng bài trên bục là một Alpha, thầy khoảng hơn 40 tuổi, dáng người cao lớn, cánh tay lộ ra dưới chiếc áo sơ mi xắn tay cơ bắp rõ rệt, khuôn mặt nghiêm nghị.

Nghe thấy lời xin lỗi, thầy quay lại nhìn, thấy một cậu trai xinh đẹp đang rụt rè thò đầu từ ngoài cửa vào. Gương mặt nhỏ trắng trẻo, ánh mắt lộ vẻ hoảng hốt đáng thương, đang nhìn ông cầu xin.

“Xin lỗi, em đến muộn… Đồng hồ báo thức bị hỏng…”

Hệ - Đồng hồ báo thức – thống:【……】Tôi dễ bị đổ lỗi vậy hả?

Giáo sư ngẩn người một lúc, nhíu mày nhưng lại hiếm khi không nổi giận: “Không sao… vào ngồi cuối lớp đi.”

Không chỉ không mắng, ông còn có vẻ lo cậu không tìm được chỗ ngồi.

Các học sinh trong lớp phần lớn đều ngẩng đầu lên, tò mò muốn biết ai có thể khiến vị giáo sư nổi tiếng nghiêm khắc, chỉ cần không vừa ý là thẳng tay đánh rớt môn lại rộng lượng như vậy.

Ngay cả Phương Dã, người ngồi cuối lớp cũng hiếm khi ngẩng đầu lên.

Sau đó, hắn thấy một nam sinh dáng người mảnh khảnh trông như một chú cừu non ngon lành cúi đầu bước vào. Cổ áo rộng lỏng lẻo để lộ một chút xương quai xanh, trên chiếc cổ trắng mảnh còn đeo một vòng đen.

Nhìn cậu thế này, người ta chỉ muốn chăm sóc thật tốt…

Hoặc là bắt nạt thật mạnh mẽ.

Lớp học đã kín chỗ, Tô Nhiên cứ thế đi qua từng hàng ghế, cuối cùng ngồi xuống ở hàng cuối.

Hệ thống: 【Cách cậu ăn mặc thế này trông ngoan ngoãn quá, không hợp với thiết lập nhân vật.】

Tô Nhiên: 【Quả nhiên là vậy.】

Tô Nhiên ngồi trên ghế suy nghĩ một chút, sau đó cẩn thận nhích người trên chỗ ngồi rồi bắt đầu kéo quần xuống.

Dù sao bên trong cậu vẫn mặc quần đùi. Với thiết lập nhân vật này, chắc chắn cậu sẽ làm như vậy.

Phương Dã ngồi ngay bên cạnh, quay đầu lại và trông thấy Tô Nhiên đột nhiên để lộ đôi chân trắng nõn của mình thì không khỏi ngẩn người.