Sau Khi Giải Nghệ, Ca Nhi Nổi Tiếng Nhờ Thêu Thùa

Chương 13

Hiện tại người duy nhất ông ta dám nắm thóp chỉ có Ngạn Sơ, khi ký hợp đồng với cậu nhóc này, ông ta đã tìm hiểu rõ hết về đối phương rồi.

Một đứa trẻ nông thôn xuất thân từ vùng núi hẻo lánh, trong nhà chỉ có ba và bà nội, tuổi còn nhỏ mà đã một mình đến Kinh Thị lập nghiệp.

Còn có thể vì lý do gì nữa? Chỉ có thể là vì cuộc sống khó khăn, buộc phải kiếm tiền để phụ giúp gia đình thôi.

Những đứa trẻ như vậy rất dễ lừa, hơn nữa lại rất dễ dụ.

Mấy đứa trẻ chưa từng trải sự đời đó, chỉ cần cho chúng một chút lợi ích nhỏ thì chúng sẽ trung thành ở lại đây.

Vương Thế Cương đem Ngạn Sơ về cũng là vì giá trị của cậu cao, bảo cậu làm gì thì sẽ làm nấy, trẻ con nông thôn cũng không đòi hỏi lương cao, lại còn có khuôn mặt đẹp, nhỡ đâu một ngày nào đó đột nhiên nổi tiếng, vậy thì ông ta trúng số độc đắc rồi.

Nghĩ đến việc cây hái ra tiền này còn có giá trị lợi dụng, Vương Thế Cương cảm thấy cũng không thể ép người ta quá đáng được.

Vì vậy, lần này ông ta ân cần đích thân đưa Ngạn Sơ lên xe bảo mẫu: "Ngạn Sơ à, đây là trợ lý A Lương mà tôi sắp xếp cho cậu, có cần gì thì cứ sai bảo cậu ta, tôi còn có những nghệ sĩ khác đang chờ tôi sắp xếp công việc nên sẽ không đi cùng cậu đến đoàn phim, cậu nhất định phải làm việc thật tốt nhé! Có gì không hiểu thì cứ hỏi, nghe lời đạo diễn, biết chưa?"

Ngạn Sơ chớp mắt một cái, cuối cùng nói: "Muộn rồi, lái xe nhanh lên."

Vương Thế Cương: "..."

Cửa xe đóng lại, trợ lý A Lương không nhịn được, bật cười.

Ngạn Sơ nhìn anh ta với vẻ kỳ quái: "?"

A Lương xua tay: "Không có gì, chỉ là thấy cậu khác với những gì trên mạng nói."

Ngạn Sơ gãi đầu: "Trên mạng nói gì vậy?"

A Lương ngạc nhiên: "Cậu không xem Weibo à? À tôi biết rồi! Anh Vương không cho cậu xem những bình luận ác ý đúng không? Cũng đúng... Sẽ ảnh hưởng đến tâm trạng, suy nghĩ quá nhiều sẽ không có lợi gì."

Ngạn Sơ hơi mờ mịt, không hiểu lắm màn tự hỏi tự trả lời của cậu trợ lý này.

Cậu biết hình như nghệ sĩ nào cũng có Weibo, theo ký ức của nguyên chủ, những lời lẽ chửi rủa cậu trên Weibo bay đến như cả trăm ngàn mảnh giấy, điều đầu tiên Ngạn Sơ học được khi đến thế giới này là dùng điện thoại để mua đồ, rồi tìm hiểu bối cảnh lịch sử của thời đại này, còn những tin tức giải trí khác hoặc những thông tin đánh giá về cậu...

Thì Ngạn Sơ thực sự không có thời gian để xem.

Người ở đây ai cũng thích ôm điện thoại chơi, còn cậu thì thích ôm sách đọc hơn.

Trong khoảng thời gian này, nhóm SAP không có hoạt động thương mại đặc biệt nào, điều này giúp Ngạn Sơ có thể tiếp tục duy trì thói quen ngủ sớm dậy sớm.

Bây giờ cần phải học hát và nhảy lại từ đầu, cậu càng không có thời gian để quan tâm đến những việc khác, những thứ trên mạng hoàn toàn không để lại vết tích gì trong đầu Ngạn Sơ.

A Lương là một chàng trai bình thường vừa tốt nghiệp không lâu, làm công việc này cũng là vì ước mơ, hy vọng một ngày nào đó có thể gặp được thần tượng của mình là Vệ Đình Tiêu.

Nhưng hiện tại anh ta chỉ là trợ lý thực tập của công ty giải trí Long Phong, có địa vị thấp kém vô cùng, bất kỳ người quản lý nào cũng có thể tùy ý sai bảo anh ta, phân anh ta cho bất kỳ nghệ sĩ nào, cũng không có quyền được chủ động lựa chọn.

Còn những tin đồn thất thiệt về Ngạn Sơ, với một người lướt mạng 8G như A Lương thì rõ như ban ngày.

Đối với một số quy tắc của giới giải trí anh ta cũng khá hiểu, một số hình tượng xấu của minh tinh có thể là do công ty cố tình tạo ra, cũng có thể là do bản thân nghệ sĩ có tính cách xấu.

Trước khi gặp Ngạn Sơ, anh ta vẫn chưa chắc chắn là trường hợp nào, sau khi gặp người thật thì A Lương tin chắc đây là chiêu trò quảng bá của giải trí Long Phong.

Cảm giác mà Ngạn Sơ mang lại cho anh ta là sự trong sáng, còn có chút ngây ngô tự nhiên mà chính anh ta cũng không nói rõ được.

Thật ra cũng có chút dễ thương trái ngược.

Đặc biệt là thái độ "phớt lờ" Vương Thế Cương vừa rồi, càng khiến A Lương buồn cười.

A Lương thực tập ở giải trí Long Phong đã được ba tháng, nhưng đến giờ vẫn chưa được lên chính thức, một phần nguyên nhân cũng là do Vương Thế Cương cố tình gây khó dễ.

Anh ta chẳng có chút thiện cảm nào với đối với lão cáo già Vương Thế Cương này.

Nghe nói Ngạn Sơ phải đến đoàn phim, xe và trợ lý đều được sắp tạm trong hôm nay, cũng đủ để thấy Ngạn Sơ cũng không được coi trọng trong tay Vương Thế Cương thế nào.

Chỉ trong chốc lát, A Lương đã vẽ ra trong đầu hình ảnh "thiếu niên trong nhóm nhạc nam bị người quản lý độc ác chèn ép".

Ngạn Sơ chán nản nhìn ra ngoài cửa sổ, nhưng bỗng dưng lại cảm thấy một ánh mắt mãnh liệt từ phía sau.

Khi cậu quay đầu lại thì đã bắt gặp ánh mắt khó hiểu của A Lương, Ngạn Sơ suy nghĩ một chút, thế là nhỏ giọng hỏi: "Anh A Lương, có phải buồn tiểu rồi không? Em thấy anh nghẹn sắp khóc luôn rồi."

A Lương: "???!!!"