"Ngươi chắc chắn đó là sư tôn của ta chứ? Không nhầm đúng không?"
Hệ thống: [Chuẩn không cần chỉnh.]
Lúc nãy bộ xử lý của hệ thống bị trục trặc, kho dữ liệu gặp chút vấn đề, nên mới không thấy tăm hơi đâu.
May là bây giờ nó đã sửa xong rồi.
Bạch Miểu thấy hệ thống khẳng định chắc chắn như vậy, cuối cùng cũng yên tâm.
Xem ra vấn đề không phải xuất phát từ nàng, mà đúng là trí nhớ của Thẩm Nguy Tuyết không được tốt. Nhưng không sao, chỉ cần bây giờ y nhớ nàng là đồ đệ của y là được.
Với người đẹp, nàng lúc nào cũng rộng lượng như thế.
Nghĩ đến vẻ ngoài điềm đạm và tao nhã của y, Bạch Miểu càng thêm vui vẻ, thậm chí nhìn con chim Thanh Loan kia cũng cảm thấy dễ chịu hơn.
Mặc dù vị sư tôn này không giống như nàng tưởng tượng, nhưng nàng rất thích.
Ban đầu nàng còn nghĩ sư tôn là một khối băng kiệm nói, không ngờ y lại không lạnh lùng chút nào, vừa đẹp trai, vừa dịu dàng, một chút kiêu ngạo cũng không có.
Nàng lập tức cảm thấy bừng bừng khí thế.
Bạch Miểu đắc ý, liếc nhìn sang bên, bắt gặp ánh mắt của Thanh Loan đang nhìn nàng chằm chằm, móng vuốt của nó cong lên, rướn đôi cánh như sẵn sàng bổ nhào tới.
Con chim này là sủng vật của sư tôn, nếu muốn tạo mối quan hệ tốt đẹp với sư tôn, vậy nàng phải lấy lòng với nó trước.
Bạch Miểu cân nhắc một chút, sau đó thận trọng đưa tay ra, định vuốt ve đầu của Thanh Loan.
Mắt Thanh Loan sáng lên, nhanh như chớp vươn cổ ra, mổ mạnh vào tay Bạch Miểu.
"Ái da!"
Bạch Miểu lập tức rụt tay lại, ánh mắt oán trách nhìn về phía Thanh Loan.
Con chim đối diện với ánh mắt của nàng, đắc ý ngẩng cao đầu, ra dáng người thắng cuộc.
Bạch Miểu bĩu môi, cảm thán trong lòng: Đồ chim thúi nhỏ nhen.
Thẩm Nguy Tuyết bước đến một nơi yên tĩnh, vắng vẻ, tay kết ấn. Trước mắt y, một màn sương trắng gợn sóng, rồi tan đi, để lộ ra khuôn mặt quen thuộc.
Người xuất hiện chính là chưởng môn của Phù Tiêu Tông, Chúc Ẩn Chân Nhân.
"Kiếm Tôn?" Chưởng môn ngạc nhiên, trong giọng nói trầm tĩnh lộ ra vài phần kính trọng: "Ngài đột nhiên tìm ta, có việc gì sao?"
Mặc dù là chưởng môn của một tông phái, nhưng bối phận vẫn ở dưới Thẩm Nguy Tuyết. Trước khi trở thành chưởng môn, Thẩm Nguy Tuyết đã là Kiếm Tôn lừng danh, nên ông rất kính trọng y, chưa bao giờ dám tỏ ra lơ là.
Huống chi, Kiếm Tôn hiện tại gần như không quản sự vụ, hiếm khi trao đổi với ông. Nay lại bất ngờ triệu kiến, chắc hẳn có đại sự...