Tiểu Công Chúa Và Ác Nô

Chương 1

Điện Chỉ Tê nguy nga tráng lệ, các cung nhân tầng tầng lớp lớp vây quanh tẩm thất của công chúa, người nâng khay, người ôm từng xấp lụa là gấm vóc. Châu báu lung linh được bày biện khắp nơi, khiến cả tẩm thất và những bức vẽ chạm trổ trên đỉnh trần rực rỡ ánh sáng, càng thêm phần xa hoa tráng lệ.

Trên bàn, tất cả đều là lễ mừng năm mới tiến cống của Nam Việt quốc. Nam Việt là nước phụ thuộc vào Đại Lễ, đầu tháng bảy hàng năm, đều phái sứ thần hiến vào vô số trân bảo vàng bạc, kiêm mỹ nhân giai lệ, tùy tùng nam nô.

Trong đó, mỹ nhân phần lớn sẽ vào phủ đệ hiển quý của quan lớn kinh thành, mà nam nô nếu không vào cung làm thái giám, thì sẽ trở thành "bao tập võ" cho các công tử thế gia. Còn những trân phẩm xa xỉ khác hầu như đều được đưa vào hậu cung Đại Lễ.

Vì được hoàng đế và hoàng hậu đặc biệt thiên vị, trong các vật cống phẩm thượng hạng như lụa tơ tằm thượng hại, trâm ngọc tinh xảo, trang sức tinh xảo đều được mang đến cho Ngũ công chúa – Ninh Phù, tiểu công chúa nhỏ tuổi nhất chọn trước.

Chuyện này đã lặp lại năm này qua năm khác, lâu dần cũng không còn ai để tâm đến thứ tự ban thưởng theo tôn ti, trưởng ấu.

Mọi chuyện lấy Ninh Phù công chúa làm đầu, đã là quy củ mọi người dần dần hiểu rõ.

Trong Chỉ Tê điện.

Qua tấm bình phong khảm ngọc bích, chạm trổ họa tiết lục thạch bảo, một giọng nói dịu dàng, mềm mại từ bên trong truyền đến: "Để lại những món ở phía trước là được rồi, còn lại cứ mang đến các cung khác cho các tỷ tỷ chọn đi."

Vừa nói dứt lời, Ninh Phù như chợt nhớ ra điều gì, lvì thế vội vàng buông xuống chiếc lược gỗ tua rua màu sắc rực rỡ trong tay, khẽ mở đôi môi mềm, nhỏ giọng bổ sung: "Đúng rồi, đại tỷ đang theo Hoàng tổ mẫu đến Thiền Hư tự, e rằng trong chốc một lát chưa thể về được. Giữ lại phần của tỷ ấy nha."

Trong hậu cung Đại Lễ, vì Ninh Phù là con gái nhỏ do chính hoàng đế và hoàng hậu sinh ra, nên thân phận tôn quý, nên được kính trọng nhất. Nàng cùng các tỷ muội trong cung ở chung quan hệ cũng rất tốt, nhưng thân thiết là với đại tỷ Ninh Cừ.

Ninh Phù chỉ là không muốn tỷ tỷ khi từ Phật tự trở về sẽ chỉ nhận những món cống phẩm thừa lại, nên mới căn dặn thêm.

Ninh Phù suy nghĩ một lát rồi đứng dậy, nhẹ bước ra khỏi bình phong. Theo từng bước chân uyển chuyển của nàng, mái tóc buông dài như thác đổ, phần đuôi nhẹ nhàng quét qua tà váy xếp ly màu xanh lam, tựa như liễu rủ bên hồ, lay động đẹp mắt.

Vì ra ngoài có chút vội vàng, búi tóc của công chúa còn chưa được chải xong, giờ phút này một nửa được trâm nhung hoa màu hồng nhạt cài cố định, nửa còn lại thì tự nhiên buông xuống phía sau. Tóc mai buông lỏn càng có vẻ kiều diễm say lòng người. Mặc dù không trang điểm nhưng dung nhan mộc mạc vẫn đẹp đến mức làm hoa nhỏ lu mờ, trăng cũng phải ẩn mình.

Mỹ mạo của Ngũ công chúa, quả thực là vô song ở Đại Lễ.