Dịch + Edit: Giangmin
Ngoài phòng nhiệt độ cao, độ ẩm không khí lớn, Bạch Hạ cảm thấy như mình đang ở trong một cái l*иg hấp nhiệt độ cao vậy. Cả người cứ dính dính, chăn nệm ẩm ướt, toàn là mùi mốc, trên đường thì đầy hơi nước, vô cùng nghiêm trọng.
Thời tiết như vậy kéo dài một tháng, cuối cùng cũng vào tháng năm, cuối cùng cũng được thấy mặt trời hoạt động trở lại rồi.
Ngày 5 tháng 5 âm lịch là tết Đoan Ngọ. Vài ngày trước thì bà Phương và Hạ thị đã chuẩn bị đồ dùng cho tết Đoan Ngọ rồi.
Bạch Hạ đến đường lớn cắt rất nhiều cây ngải cứu, nhân lúc trời nắng thì đem ra phơi khô.
Cô từng xem qua một bài báo cáo nghiên cứu nói rằng lá ngải cứu có tác dụng kháng khuẩn, kháng virus, cũng góp phần lớn trong việc ngăn ngừa bệnh dịch.
Lúc nóng trong người uống nước ngải cứu ngâm có tác dụng thần kì nhưng mà nước đó rất khó uống.
Ngâm chân bằng ngải cứu có thể làm ấm phổi và còn có thể cải thiện chức năng của phổi. Làm thành điếu ngải cứu còn có thể cứu ngải*, tổng kết lại là lá ngải nhỏ bé nhưng tác dụng lớn!
*Cứu là dùng sức nóng tác động lên huyệt để kí©ɧ ŧɧí©ɧ tạo nên phản ứng của cơ thể để phòng và điều trị bệnh. Cứu thường dùng lá ngải cứu khô chế thành ngải nhung rồi làm mồi ngải hay điếu ngải để cứu. Cứu bao gồm cứu trực tiếp, cứu gián tiếp. Cứu gián tiếp bao gồm cứu cách gừng có tác dụng ôn trung tán hàn, cứu cách tỏi có tác dụng tiêu viêm trừ độc, cứu cách muối có tác dụng hồi dương cố thoát...
"Mùng 5 tháng 5, là tết Đoan Dương (Đoan Ngọ); ăn bánh ú, đeo túi thơm; cửa cắm cây ngải, hương thơm tràn ngập; thuyền rồng xuống nước, niềm vui ngập tràn. "
Vào buổi sáng tết Đoan Ngọ, Hạ thị lấy ra túi thơm và vài đoạn dây ngũ sắc đưa cho mọi người, yêu cầu bắt buộc phải đeo, có thể phù hộ bình an, trừ tà.
Bạch Dũng cắm lá ngải vào cửa, bà Phương cùng bà nàng dâu thì gói bánh ú.
Thú thật, dù là kiếp trước hay kiếp này thì gói bánh ú là một trong những việc mà Bạch Hạ không làm được. Rõ ràng là lúc gói thì không có vấn đề gì, nhưng cứ hễ buộc dây là sẽ bị rời rạc, rơi vãi lung tung. Sau khi gói bánh ú lần thứ ba thất bại thì cô đã bị bà Phương đuổi ra khỏi phòng bếp.
Cô cũng hết cách, không giúp được việc gì bèn lấy cái liềm đi cắt ngải cứu, để kịp mai đi huyện thành thì hỏi y quán xem người ta có lấy lá ngải không.
Một hoạt động lớn khác của tết Đoan Ngọ là chèo thuyền rồng, nghe nói ở trên trấn tổ chức đua thuyền rồng. Vốn là muốn đi xem nhưng lại bị Bạch lão đầu từ chối rất vô tình.
Bạch lão đầu lời lẽ nghiêm túc: "Hạ trồng muộn một ngày, thu thu muộn mười ngày. "
Cả nhà vừa vui vẻ hoà thuận ăn xong cơm Đoan Ngọ, buổi chiều liền ra ruộng hăng hái chiến đấu.
Mảnh đất hồi trước Bạch lão già tử mua nói liền với nhau. Ruộng nhà Bạch Hạ ở giữa, hai bên là ruộng của Bạch lão nhị và Bạch lão tam.
Bạch Hạ bịt kín mít, đầu đội nón, tự mình thiết kế một cái khẩu trang cỡ lớn có thể chế được cả mặt và cổ. Tay áo thì dùng một sợi dây buộc lại, nhất định không để lộ ra bộ phận nào khác ngoài hai bàn tay.
Ở kiếp trước cô không biết sự độc hại của mặt trời, cả thời thơ ấu chạy lung tung lúc trời nắng, bị mặt trời công công chiều thành người đã đen luôn.
Sau khi thành niên có dưỡng thế nào đi chăng nữa thì màu da vàng của cô cũng không quay lại được. Nghĩ lại năm đó, dù là chụp ảnh gia đình hay là ảnh tốt nghiệp, cô đều là người đen nhất, khóc không ra nước mắt.
Nghĩ lại mới thấy, làn da của cơ thể này trắng nõn mịn màng, Bạch Hạ nhất định sẽ không để nó bị đen, dù cho có ngột ngạt khó thở đi nữa.
Ở đây phổ biến việc trồng trong một mẫu đất, sau khi lớn thành mạ thì mới nhổ lên trồng qua những mẫu ruộng khác, vì vậy cả nhà nhổ mạ trước.
Kiếp trước cô cũng đã từng nhổ mạ rồi, nhưng mỗi lần nhổ cũng chỉ thấy lá còn phần rễ thì vẫn ở trong ruộng. Kiếp này Bạch Hạ nhổ thử, ồ, lá có rễ cũng có.
Có lẽ vì sức lớn? Bạch Hạ nhỗ mạ rất dễ dàng, tốc độ còn rất nhanh, người Bạch gia nhìn mà ngơ ngác.
Bạch Hạ ngân nga bài hát, nhanh tay nhổ mạ, đến khi tay không thể cầm được nữa thì dùng một cọng rơm buộc lại rồi ném xuống ruộng, sau đó lại tiếp tục nhổ mạ.
Nhìn thân ảnh nhỏ bé vui vẻ kia của Bạch Hạ, cả nhà đều im lặng, cuối cùng Bạch lão đầu quyết định, "Cẩm Trạch và Bạch Hạ ở đây nhổ mạ, chúng ta đi cắm mạ. "
Bạch Hạ cảm thấy mấy cái phương pháp giảm stress của đời sau đều không bằng nhổ mạ, càng nhổ càng thoải mái, càng nhổ càng nhanh, đến cả thời tiết nóng hầm hập cũng không thể làm khó được cô, hai tay của cô nhổ mạ thoăn thoắt.
Bạch Cẩm Trạch im lặng theo sau cô, kĩ thuật nhổ mạ anh không thể nào theo kịp được.
Mặt trời đã lặn một nửa, "Ca, muội về nhà nấu cơm trước đây, ca nói với ông bà cha nương một tiếng nhà. " Bạch Cẩm Trạch gật đầu.
Trên đường về nhà cô nhìn thấy hai bên bờ ruộng mọc rất nhiều rau dền liền hái hai năm măng về xào.
Bạch Hạ lấy miếng sườn hôm qua mua ra, sườn ngâm ở trong nước suối, mát lạnh.
Cắt sườn thành từng khúc nhỏ cho vào nồi, thêm gừng lát và hành vào rồi trụng trong khoảng thời gian một tách trà, Bạch Hạ đếm nhẩm thời gian, sau đó vớt ra rồi cho vào nước lạnh rửa sạch.
Sau đó cho vào nồi hầm, dùng đũa chọc miếng sườn rồi nhấc ra để cho khô. Cho muối, đường, nước tương vào ướp trong thời gian hai khắc(30 phút) .
Cho dầu vào chảo đợi dầu nóng lên thì cho gia vị đã được chuẩn bị và sườn đã ướp xong vào. Sau khi miếng sườn thấm đều gia vị thì cho bột khoái môn vào tiếp tục đun, đến khi sệt lại là được.
Bạch Hạ nếm một miếng, "Giòn, thơm, ngon, hoàn mĩ. "
Ở thời đại không có khoai lang khoai tây này, người ta làm ra tinh bột khoai môn, thật sự là niềm vui bất ngờ.
Cô ra sân sau hái một nắm rau muống, rau bây giờ rất non, vặt bỏ rễ, rửa sạch rồi cắt thành hai đoạn, đập một củ tỏi, cho vào chảo xào một phút, cho thêm một chút muối là hoàn thành.
Xào thêm một đĩa rau dền, nhìn thấy nước canh hồng hồng, Bạch Hạ đột nhiên nhớ đến món canh rau dền trứng bắc thảo, ăn thì ngon còn bổ dưỡng, tốt cho sức khỏe.
Bạch Hạ thở dài, đáng tiếc, cô không biết làm trứng bắc thảo, haiz.
Làm xong cơm tối, Bạch Hạ xao một nồi lớn lá ngải với gừng, ngâm trong nước cả ngày, lưng đau chân mỏi, bệnh thấp nặng (các triệu chứng lên nấm ở chân tay, ngứa mẩn), trước khi ngủ ngâm chân, hút ẩm( đoạn này mình cũng không hiểu lắm) còn giúp dễ ngủ.
Bạch Hạ ra sân sau cho heo ăn, đuổi gà vào chuồng rồi đi nhìn con thỏ kia. Bạch Cẩm Thành coi việc nuôi thỏ như là một nhiệm vụ, mỗi ngày đều nhổ cỏ non nhất cho nó ăn, còn học được cách vệ sinh chuồng thỏ. Con thỏ cả ngày chỉ có ăn nó nê rồi ngủ, béo hẳn lên.
Lúc người Bạch gia quay về thì trời đã tối rồi, bà Phương mệt đến mức cứ đấm đấm lưng mãi, "Già rồi, không làm được gì nữa rồi, mới có một ngày thôi mà đã không thẳng lưng được nữa. "
Bạch Hạ lập tức xoa bóp cho bà, mát xa từng huyệt vị làm bà Phương rất thoải mái.
"Ăn cơm trước đã, con đun nước lá ngải cứu rồi, nghe đại phu ở trong thành nói, nước lá ngải có thể ôn kinh tán hàn*, lưu thông máu và giảm đau. Trước khi ngủ ngâm một lúc, không chỉ giúp dễ ngủ, hôm sau tỉnh dậy chân cũng không bị mỏi. "
*Ôn kinh tán hàn: Những bài thuốc ôn kinh tán hàn dùng để trị các chứng dương hư, hàn tà xâm phạm kinh mạch, gây nên các chứng tê thấp, bụng đau, âm thư do dương khí kém, kinh mạch cảm thụ hàn tà, huyết dịch ngưng trệ làm cho chân tay quyết lạnh tê đau hoặc gây nên âm thư.
"Ai yo, không ngờ lá ngải cứu lại có nhiều tác dụng như vậy. " Bà Phương kinh ngạc nói, "Bình thường chỉ khi nóng trong người mới uống một chút, không ngờ còn có thể ngâm chân. "
Hạ thị nói: "Sớm biết vậy thì đã phơi nhiều lá ngải hơn rồI. "
Bạch Hạ cười cười, "Con đã thu được hơn mười cân lá ngải khô rồi, cũng không ít rồi. " Phải biết rằng lá ngải sau khi phơi khô thì rất nhẹ, mười cân thật sự không ít rồi. "
Bạch lão đầu nhìn món ăn trên bàn, "Bạch Hạ đây là lại làm món mới à? "
"Là sườn chua ngọt, mau nếm thử xem có ngon không. "
Mọi người đã mệt cả một ngày, ai nấy đều ăn như hổ đói, càng huống hồ thịt sườn rất tươi mềm, chua chua ngọt ngọt, còn có hai món rau xanh thanh mát.
Trước khi đi ngủ, Bạch Hạ lấy một chậu nước lá ngải và gừng ngâm chân, "Nhất định phải ngâm chân, ngâm trong nước lạnh cả một ngày, nếu không trừ ẩm ngày mai khẳng định chân mỏi không đi nổi. "
Hôm sau khi mọi người dậy thì Bạch Hạ đã làm xong bữa sáng rồi, vì đang là vụ gieo trồng vào mùa xuân nên bữa sáng của mọi người cũng đã đổi sang ăn cơm.
Bạch Dũng vệ sinh cá nhân xong, ở trong sân vươn vai, "Ngâm chân quả nhiên có tác dụng, những chỗ nhức mỏi cũng ít hơn so với năm trước rồi. "
Bà Phương trợn mắt, "Còn cần phải nói à, tiểu Hạ nhà ta có làm việc gì phí công phí sức lúc nào chưa. "
Bây giờ bà Phương cực kì tin tưởng cháu gái lớn nhà mình, năm trước làm việc cả một ngày, không có lần nào là không đau nhức mỏi cả. Đại sư nói không sai, tiểu Hạ nhà ta quả nhiên có phúc.
Dưới sự giúp đỡ của khoa học kĩ thuật đen Bạch Hạ thì hoạt động cấy lúa kết thúc sớm hơn hai ngày số với dự kiến.
Bạch Dũng và Hạ thị đến Hạ thôn giúp đỡ cấy lúa.