Con Nuôi Vạn Người Ghét Bị Ép Xung Hỉ

Chương 23

Dường như Tạ Kỳ nhận ra điều gì đó: "Cậu Tiểu Bách, tôi xin phép nhắc một câu, từ sau khi cậu tư gặp chuyện thì tâm trạng rất bất ổn."

Vụ tai nạn xe đó xảy ra quá đột ngột, Thương Xác Ngôn bị hôn mê sâu, để giữ được mạng sống nên mới bất đắc dĩ phải cắt bỏ chân.

Người bình thường lúc tỉnh táo còn khó chấp nhận sự thật này, huống chi là Thương Xác Ngôn đã trở thành tay đua xe?

Sau khi tỉnh lại, Thương Xác Ngôn nghe tin dữ về gia đình và bản thân thì tinh thần suy sụp nhiều lần, lúc nghiêm trọng nhất thậm chí còn có ý định tự sát.

May mà được bà cụ và quản gia Lâm phát hiện kịp thời, sau đó khuyên nhủ hết lời.

Tạ Kỳ sợ Bách Tục chưa hiểu rõ, liền nói thẳng: "Không chỉ là cậu Tiểu Bách, những người khác trong nhà cũng vậy, đều cố gắng tránh ở riêng với cậu tư, càng không nên lảng vảng trước mặt cậu ấy khi không có việc gì."

". . ."

Bách Tục hiểu ý của Tạ Kỳ, nhưng lại không đồng tình.

Càng bỏ mặc để Thương Xác Ngôn chìm đắm trong cảm xúc tiêu cực, cẩn thận để cậu ta tránh né mọi "kí©ɧ ŧɧí©ɧ" có thể xảy ra, chỉ e sự bảo vệ quá mức như thế sẽ phản tác dụng.

Bách Tục không phản bác, vẫn tiếp thu lời nhắc nhở này: "Được, tôi biết rồi, tôi xuống lầu ăn chút gì đã."

"Vâng."

Vừa bước xuống lầu, khó tránh khỏi chạm mặt với bác quản gia Lâm.

Nếu không phải liên quan đến công việc, Bách Tục vốn không thích giao tiếp với người lạ, cậu chỉ học theo tính cách trước nay của nguyên chủ, gật đầu: "Chào ông."

Giọng nói rất nhẹ, không hề có chút lực sát thương nào.

"Cậu Tiểu Bách, chào cậu."

Bác Lâm đã sớm biết chuyện của Bách Tục và Thương Diên Kiêu, tuy trong lòng ông ấy không mấy đồng tình, nhưng cũng không có quyền phản đối.

"Sau này trong nhà có việc gì cần thì cậu cứ việc nói với tôi ạ."

Tuy ông chủ và bà chủ đều đã không còn, hai cậu chủ cũng đều có nỗi khổ tâm riêng, nhưng "gia đình" này vẫn phải tiếp tục, đó là trách nhiệm của ông với tư cách là một quản gia.

Trong tiểu thuyết gốc, bác quản gia Lâm là một nhân vật chính diện tuyệt đối.

Bách Tục biết rõ điều này, gật đầu: "Vâng."

Có lẽ là vì Thương Xác Ngôn đã trở về nhà, nên thím Trang đã cố ý làm thêm vài món ăn, nhưng lúc này đây, cả bàn ăn hầu như vẫn còn nguyên.

Thím Trang bưng cơm nóng đến trước mặt Bách Tục, lo lắng: "Cậu Tiểu Bách, cậu cứ ăn trước đi ạ, cậu tư nói cậu ấy không nói không muốn ăn."

"Vâng."

Bách Tục nhìn phòng khách tầng một vẫn đang được dọn dẹp thì không nói gì thêm, chỉ im lặng ăn cho no bụng. Sau bữa cơm cậu cũng không vội về phòng mà đi ra khỏi biệt thự, định bụng đi dạo cho tiêu cơm.

Diện tích của trang viên rất lớn, mỗi căn biệt thự đều cách nhau một khoảng nhất định, nếu chỉ đi bộ thì một ngày cũng không đi hết được.

Không biết từ lúc nào, Bách Tục đã đi đến một hồ nước nhân tạo, ánh mắt vốn đang lơ đãng bỗng dừng lại ...

Bên bờ hồ, một thanh niên có ngoại hình xuất chúng đang lặng lẽ ngồi đó, phía dưới không phải là ghế ngồi bình thường mà là chiếc xe lăn dùng để di chuyển.

Gió hồ thổi nhẹ, vô tình cuốn một góc chăn bay lên, bên dưới trống rỗng, cho dù ánh nắng chiếu trên người cậu ta rất đẹp, nhưng toàn thân vẫn toát lên vẻ u ám khó tả.

"..."

Bách Tục nhíu mày, lập tức xác nhận được thân phận của đối phương ...

Thương Xác Ngôn, là cậu tư nhà họ Thương, cũng là nam chính chủ chốt trong nguyên tác [Vực Sâu].

Theo mạch truyện chính của nguyên tác, Thương Xác Ngôn vốn là một tay đua xe thiên tài phóng khoáng, nhưng vì bị người trong gia tộc hãm hại trong một vụ tai nạn xe, khiến gia đình và cả thể xác lẫn tinh thần của cậu ta đều chịu tổn thương nặng nề.

Vì mất đi khả năng vận động, trong một đoạn thời gian Thương Xác Ngôn đã trở thành đối tượng bị chế giễu ngầm của các cậu ấm ở Đế Kinh và giới đua xe quốc tế, đồng thời tính cách của cậu ta cũng dần trở nên u ám và cố chấp.

Để trả thù cho ba mẹ, Thương Xác Ngôn đã ép bản thân tiếp quản vị trí của anh trai mà mình vốn không mấy hứng thú, sau đó âm thầm triển khai một loạt kế hoạch tranh giành quyền lực trong tập đoàn.

Còn về phần người anh trai Thương Diên Kiêu đã trở thành "người thực vật" trong vụ tai nạn xe hơi kia thì sau một thời gian dài hôn mê mới tỉnh lại, nhưng vận mệnh lại long đong, anh lại một lần nữa ra đi vì đỡ tai họa cho em trai.

Chuyện này đã trở thành giọt nước tràn ly khiến Thương Xác Ngôn mất đi lý trí, từ đó cậu ta hoàn toàn không còn kiêng dè gì nữa, liên thủ với nhà họ Chương, ra tay triệt hạ toàn bộ họ hàng nhà họ Thương.