Sau Khi Vạn Người Ghét Tích Trữ Của Cải, Ai Ai Cũng Níu Kéo!

Chương 11

Lâm Vân cúi đầu, một lúc sau, ngẩng đầu lên, trên khuôn mặt gầy gò vì bị hành hạ lâu ngày hiện lên nét tươi cười, cậu ta khẽ nói: "Ba mẹ, đừng lo lắng cho con, con chưa bao giờ giận anh trai cả."

"Vốn dĩ là con có lỗi với anh trai, anh ấy muốn cho con chịu đựng một lần đau khổ như vậy, vậy con chịu đựng là được rồi, chỉ cần anh ấy vui là được."

Vừa nói, cậu ta vừa ngẩng mặt lên, khẽ nói: "Mong ba mẹ đừng vì chuyện này mà cãi nhau với anh trai."

Ba mẹ Lâm lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, trong lòng lại dâng lên mấy phần vui mừng.

Họ đã nói rồi mà, Tiểu Vân từ nhỏ đã ngoan ngoãn, sao có thể giận được chứ?

Ba mẹ Lâm lại an ủi Lâm Vân một lúc, y tá bên ngoài quay vào đưa cho họ tờ kết quả kiểm tra sức khỏe để xem.

Cơ thể Lâm Vân không có gì đáng ngại, tứ chi đều lành lặn, chỉ là hơi suy dinh dưỡng, không cần nằm viện.

Ba mẹ Lâm lập tức đưa Lâm Vân trở về nhà họ Lâm.

Lâm Vân dần dần biết được một số chuyện khác.

Ví dụ như, bạn bè của cậu ta đều bắt đầu chơi với anh cậu ta.

Ví dụ như, công ty trong nhà đều bắt đầu được chuyển giao cho anh cậu ta, thậm chí ba mẹ đã lập di chúc, anh cậu ta là người thừa kế duy nhất.

Ví dụ như, vị hôn phu của cậu ta trong nửa năm cậu ta mất tích, đã đính hôn với một người khác, sắp kết hôn rồi.

Tất cả mọi người đều coi như cậu ta đã chết, bắt đầu lãng quên cậu ta, sau đó bắt đầu lựa chọn những người khác, tiếp tục sống cuộc sống tiếp sau này, còn cậu ta khi trở về mới phát hiện ra thế giới này căn bản không có chỗ cho mình.

Mà cậu ta lại không thể tức giận, không thể phẫn nộ, thậm chí còn phải mỉm cười tha thứ.

Bởi vì đoạn nhân sinh này vốn dĩ là do cậu ta trộm được.

Lâm Vân trở về phòng ngủ của mình, phát hiện phòng ngủ cũng đã được đổi thành phòng ngủ của anh trai, ba mẹ tạm thời tìm cho cậu ta một phòng cho khách để ở.

Lâm Vân mỉm cười đồng ý.

Khi cậu ta bước vào phòng, đóng cửa lại, một mình dựa lưng vào cửa đứng đó, nụ cười nhạt nhòa trên mặt cậu ta dần dần biến mất, cuối cùng chỉ còn lại một khuôn mặt chết lặng.

Căn phòng yên tĩnh, cậu ta dựa cửa đứng, không biết mình nên làm gì.

Rất lâu sau, cậu ta mới lấy điện thoại ra, run rẩy đăng nhập vào một số phần mềm mạng xã hội, do dự hồi lâu, chỉ nhắn tin cho một số người bạn, hẹn ra ngoài uống rượu.

Cậu ta không chủ động liên lạc với Giang Văn Dục.

Bởi vì cậu ta hiểu rõ Giang Văn Dục.

Những lời đồn cậu ta nghe được đều là Giang Văn Dục vì ông cụ Giang bệnh nặng nên mới tạm thời chấp nhận sự sắp xếp của ông cụ, tùy tiện tìm một người đàn ông kết hôn.

Trong vòng quan hệ của cậu ta đều có phần khinh thường đối với người đàn ông xuất thân từ trại trẻ mồ côi kia, lời nói ra đều là người này thủ đoạn phi phàm, dỗ dành ông cụ Giang và Giang Văn Dục đều xoay như chong chóng mới có thể bước chân vào nhà họ Giang với thân phận trẻ mồ côi.

Nhưng Lâm Vân biết, Giang Văn Dục sẽ không bị người ta lừa.

Anh ấy là người lạnh lùng như vậy, có thể khiến anh ấy đồng ý chuyện đám cưới, nhất định là do bản thân anh ấy muốn đồng ý.

Mà ông cụ Giang lại là người lăn lộn trong thương trường nhiều năm, có thể khiến ông cụ Giang mở lời, vậy chứng tỏ nhân phẩm người này nhất định không có vấn đề.

Ít nhất, trong mắt ông cụ Giang và Giang Văn Dục, người này có thể thay thế được Lâm Vân.

Chỉ cần nghĩ như vậy, Lâm Vân đã thấy tim đau nhói, nhưng ngoài đau đớn, càng nhiều hơn là không cam lòng.

Tại sao cuộc đời thuộc về cậu ta lại bị anh trai cướp đi? Tại sao tài sản của nhà họ Lâm không cho cậu ta một chút nào? Tại sao vị hôn phu của cậu ta lại trở thành vị hôn phu của người khác?

Đó là của cậu ta, cậu ta phải từng chút một giành lại.

Mà chỗ đột phá lúc này, chính là ở Giang Văn Dục.

Chỉ cần cậu ta giành lại được Giang Văn Dục, chỉ cần cậu ta và Giang Văn Dục kết hôn thành công thì địa vị của cậu ta ở nhà họ Lâm sẽ tăng cao, nhà họ Lâm nhất định sẽ phải bỏ tiền ra cho cậu ta, bởi vì hôn nhân của nhà họ Lâm và nhà họ Giang không phải chuyện nhỏ, nhà họ Lâm không thể nào keo kiệt được.

Sau đó, chỉ cần cho cậu ta một chút cơ hội, cậu ta có thể trả lại gấp mười lần những đau khổ mà anh trai đã gây ra cho cậu ta.

Tất cả mọi thứ, đều bắt đầu từ Giang Văn Dục.

Cậu ta muốn giành lại Giang Văn Dục từ tay đứa trẻ mồ côi đó.