Bắt Đầu Từ An Lăng Dung Trong Các Bộ Phim Trở Thành Cuốn Vương

Chương 4: Bày mưu (2)

"Tiêu di nương, ta cần di nương ra ngoài tìm một đại phu đến xem bệnh cho ta." An Lăng Dung nhìn thẳng vào mắt bà ấy, giọng điệu nhẹ nhàng, mềm mại, hoàn toàn không giống một tiểu cô nương mới mười tuổi.

"Tuy rằng phụ thân sủng thϊếp diệt thê, nhưng trước mặt người ngoài vẫn luôn giữ thể diện. Chuyện trong phủ căn bản không có ai biết. Di nương, không phá thì không xây lên được.”

Tiêu di nương thành thật an phận, nào có dám làm loại chuyện này, lập tức kinh hãi: "Đại tiểu thư, nếu chuyện này bị lão gia biết, ta…”

"Di nương!"

Giọng của An Lăng Dung cao lên vài phần, cắt ngang lời bà ấy: "Di nương, người cứ thử nghĩ mà xem. Bây giờ quyền quản gia đã rơi vào tay Mạc di nương, chỉ mới qua vài năm mà đã hành xử kiêu ngạo như vậy, nếu qua vài năm nữa, liệu có chỗ cho chúng ta chốn thân sao?"

Nàng hơi chậm lại, giọng trẻ con non nớt đầy mê hoặc: "Huống hồ, Tiêu di nương, dưới gối người còn có Lan ca nhi, nương ta chỉ có một nữ nhi. Trong phủ không có đích tử, lập đích lập trưởng, Lan ca nhi chính là trưởng tử, không phải là cái gai trong mắt Mạc di nương sao? Người không nghĩ cho bản thân, cũng phải nghĩ cho Lan ca nhi nữa chứ!"

Đúng vậy, Lan ca nhi!

Tiêu di nương rùng mình, sở dĩ bà ấy không được sủng ái, nhưng vẫn có thể chăm sóc cho mẹ con Lâm Tú đều là nhờ vào đứa trưởng tử này nên hạ nhân trong phủ không dám làm gì quá đáng.

Bà ấy nghe theo lời An Lăng Dung suy nghĩ. Mạc di nương mới có quyền quản gia được vài năm mà đã ngang ngược đến mức này, đối nhân xử thế cũng không lương thiện. Qua vài năm nữa, tình cảnh Lan ca nhi nhà mình chắc chắn sẽ rất nguy hiểm.

Tiêu di nương nghĩ đến đây, không khỏi rùng mình, ánh mắt cũng dần trở nên kiên định hơn.

"Đại tiểu thư, người muốn làm thế nào?”

"Di nương, ta cần một đại phu nhiều chuyện... Không cần y thuật phải cao siêu, tốt nhất là sống cần huyện phủ!”

Ở gần huyện phủ!

Tiêu di nương không phải là kẻ ngốc, ngay lập tức hiểu được ý đồ của nàng, không khỏi có chút sợ hãi.

Nhưng khi nhìn thấy vết bầm tím trên mặt An Lăng Dung cùng cảnh tượng hỗn loạn trong phòng, lại sinh một sự quyết tâm. Lập tức cắn răng đồng ý, bảo nha hoàn thân cận lấy lệnh bài, tìm một cái cớ để ra ngoài tìm người.

Nha hoàn đấy là một kẻ thông minh, khi dẫn đại phu về, còn cải trang một chút. Chỉ nói đây là bà con xa của Tiêu di nương.

Vốn dĩ vị đại phu kia cũng không muốn đến, nhưng lần này Tiêu di nương đã bỏ ra không ít vốn liếng, ông ta cũng vì tiền chạy đến một chuyến.

Vị đại phu này cũng là người thích tám chuyện, lúc nha hoàn đề nghị giấu kín thân phận của ông ta, ông lập tức cảm nhận mùi hóng chuyện, lập tức đồng ý.

Khi nhìn thấy hai má An Lăng Dung sưng đỏ cũng phải ngẩng cả người. Cái này, lúc ông ta tới đây, nha hoàn có nói rõ là đến khám cho Đại tiểu thư con vợ cả mà?

Đại tiểu thư con vợ cả nhà nào lại thảm hại đến mức này?

Trước khi ông ta đế, An Lăng Dung đã bàn bạc kế hoạch biểu diễn xong cho Tiêu di nương và Lâm Tú. Đến khi đại phu đến chuẩn bệnh cho mình thì vừa rơi lệ, vừa an ủi nàng.

Nói dăm ba câu kể sạch chuyện An Lăng Dung bị bắt nạt, lại vô tình tiết lộ những hành động hoang đường của di nương quản gia trong phủ, điều này khiến lòng hóng chuyện của đại phu thoả mãn cực kỳ.

Lúc tiễn đại phu ra ngoài, Tiêu di nương còn đặc biệt nhắc nhở ông ta đừng để chuyện này lọt ra ngoài rồi mới rời đi.

Phải biết rằng, người nhiều chuyện không thể giữ được bí mật, nhất là khi càng nhắc nhở bọn họ phải giữ kín, bọn họ lại càng nhanh chóng nói cho người khác.

Không qua mấy ngày, chuyện này lan ra khắp nửa thị trấn.

An Bỉ Hoè sủng thϊếp diệt thê, lại còn để một di nương nắm quyền quản gia. Bản thân ông ta vốn xuất thân từ tiểu thương bán rong, trị gia không nghiêm, huống chi Mạc di nương còn là một nữ tử xuất thân từ nơi yên liễu(*)?

(*) phố ăn chơi theo nghĩa bóng.

Trong nhà vốn đã lộn xộn, trước đây người ngoài không biết chỉ vì ông ta chỉ là một Huyện thừa không ai để ý.

Bây giờ, khi chuyện này bị tiết lộ ra ngoài, người có lòng nghe ngóng một hồi, sao có thể không hiểu?