Xuyên Thành Giống Cái Quý Hiếm Được Sủng Ái

Chương 15: Tôi đã thích em từ đầu rồi

“Rick, anh chắc chắn muốn làm bạn đời của tôi sao? Tôi không phải là Tiểu Lam Tâm của anh đâu.” Ánh mắt cô lóe lên tia bất định, thật ra cô muốn nói rằng cô không muốn làm thế thân của ai khác.

“Em ghen à? Yên tâm đi, Tiểu Lam Tâm của tôi trước giờ chỉ có em thôi. Trước đây tôi nhờ Ngân Hồ cứu Diệp Lam Tâm tộc Khổng Tước là vì tôi nợ cha cô ấy, Khổng Tước Vương, một món ân tình. Tôi sớm biết em không phải là cô ấy rồi, vì ngay từ lần đầu nhìn thấy em, tôi đã thích em rồi. Vừa nãy tôi chỉ đùa với em thôi.”

Thấy giống cái của mình ghen tuông, Rick rất vui, ôm lấy Diệp Lam Tâm xoay một vòng, trượt đi trên mặt đất.

Anh tuyệt đối sẽ không nói cho cô biết rằng Diệp Lam Tâm trước kia từng theo đuổi anh, mặc dù anh chưa từng thích cô ấy.

Đuôi rắn vung mạnh, trượt đi rất xa, Rick hưng phấn ôm chặt Diệp Lam Tâm chạy băng băng, như muốn bày tỏ cảm xúc của mình lúc này.

“Á á, Rick, anh đi chậm lại đi, tôi sợ độ cao! Với cả, anh có thể trở lại hình dạng thú nhân không? Tôi sợ rắn lắm.” Diệp Lam Tâm vẻ mặt đáng thương, Rick sau khi biến thân quá cao, ít nhất cũng phải hơn năm mét.

“Được.” Đuôi rắn vung mạnh, ôm lấy Diệp Lam Tâm nhảy vọt lên không. Đuôi rắn khổng lồ của Rick dần biến thành đôi chân thon dài, hạ xuống từ từ, toàn thân trần trụi, tràn ngập khí chất đàn ông.

Cảm nhận được eo mình bị cái gì đó thúc vào, Diệp Lam Tâm cúi xuống nhìn, càng nhìn khuôn mặt càng đỏ bừng. Người anh Xà này thật sự là quá táo bạo!

Rick nhẹ nhàng đặt cô xuống đất.

“Thích không?” Đây cũng là lần đầu tiên Rick trần trụi trước mặt người khác, có chút xấu hổ, trên khuôn mặt tuấn tú của anh xuất hiện một vệt đỏ nhàn nhạt.

“Anh... sao anh không mặc quần áo?” Rick này làm sao thế, tại sao không mặc quần áo, chẳng lẽ là kiểu người thích khoe hàng? Cô nhớ rằng ở đây thú nhân ai cũng mặc quần áo, với lại vừa nãy khi còn là bạch xà thì anh ấy cũng mặc đồ mà.

“Sau khi thú nhân chúng tôi ký khế ước đều phải chân thành bày tỏ trước giống cái của mình. Đây là một nghi thức, nhằm kiểm tra xem giống đực có trung thành hay không.” Rick vừa nói, trên mặt lại đỏ thêm một tầng, mười ngón tay căng thẳng nắm chặt, hoàn toàn khác với vẻ trêu ghẹo Diệp Lam Tâm lúc nãy.

“À? Chẳng lẽ thú nhân các anh cũng có thủ cung sa sao?” Diệp Lam Tâm cảm thấy như đang nghe một câu chuyện huyền huyễn. Trước đây cô chỉ biết thời cổ đại phụ nữ mới có thủ cung sa.

“Ừ.” Rick cúi đầu thấp hơn, tay không biết để đâu, lo lắng giống cái của mình không thích cơ thể của anh.