Trưởng Quan Omega Mắc Chứng Sợ Alpha Lại Bất Ngờ Kết Hôn!

Chương 13

Từ nhỏ đến lớn, ngoại trừ khoảng thời gian bị bắt cóc lúc còn thơ ấu và khi hay tin ba nuôi qua đời, Cố Thần Ngọc gần như chưa bao giờ suy sụp tinh thần.

Lúc đó, liệu ngày hôm sau mắt có sưng đỏ hay không, cậu đã không còn nhớ rõ nữa.

Bây giờ, cậu nhìn mình trong gương mà có chút ngẩn ngơ.

Lại gần nhìn kỹ hơn, đôi mắt sưng húp như quả óc chó còn đỏ hơn cả lúc trước.

Phải làm sao đây?

Cố Thần Ngọc hiểu rõ nhất tình yêu thương mà gia đình dành cho mình, bộ dạng này của cậu, tối qua lại còn cùng Hoắc Thâm...

Liệu có bị hiểu lầm là vì chuyện đó nên mới thành ra thế này không?

Nghĩ đến đây, đầu ngón tay cậu khẽ chạm vào tuyến thể ở phía dưới sau gáy, mùi hương pheromone thuộc về Alpha thoang thoảng trong không khí, là mùi hoa cam hòa quyện với nhục đậu khấu.

Tối hôm qua, chính mùi hương này đã đồng hành cùng cậu thoát khỏi nỗi bi thương vô tận, đưa cậu vào giấc mộng.

Vốn tưởng rằng tối ngủ sẽ gặp ác mộng, nhưng cậu lại ngủ ngon một mạch đến sáng, cho đến khi chuông báo thức vang lên mới tỉnh giấc.

Hoắc Thâm.

Đầu lưỡi chạm nhẹ vào răng, những lời thì thầm không thành tiếng xen lẫn cảm xúc khó tả, quấn quýt trong lòng.

Vì chần chừ khá lâu trong lúc vệ sinh cá nhân, nên khi Cố Thần Ngọc xuống lầu đã muộn hơn thường ngày.

Lúc xuống lầu, cậu vẫn luôn cố gắng sắp xếp từ ngữ, phải giải thích với ba thế nào về việc mắt sưng đỏ không liên quan đến Hoắc Thâm, đến nỗi khi ngồi xuống bàn ăn vẫn hoàn toàn không nhận ra phòng khách hôm nay có gì khác biệt so với ngày thường.

Hoắc Thâm hôm nay đến rất sớm.

Tối qua anh gần như thức trắng đêm.

Không chỉ vì kích động trước sự giao thoa kỳ diệu với Omega mình thích, mà còn vì xót xa cho cậu.

Omega mà anh thích bị người ta bỏ thuốc, suýt nữa thì bị cưỡng bức, điều này sao có thể khiến anh bình tĩnh được.

Khi Cố Thần Ngọc ở bên cạnh, anh còn có thể tạm thời gác lại những chuyện này, nhưng vừa rời khỏi nhà họ Cố, anh liền khởi động mạng lưới thông tin của cấp dưới.

Bận rộn cả một đêm, những gì cần biết đều đã rõ ràng, nhưng kỳ lạ là không tìm ra kẻ ra tay.

Anh điều tra được tối qua Ôn Hàm, cậu chủ nhỏ nhà họ Ôn, đã tổ chức một buổi tiệc từ thiện nhỏ tại khách sạn Hoa Á, quyên góp cho tinh cầu QE30 vừa bị bão từ tấn công.

Tinh cầu OE30 nằm ở nơi hẻo lánh, tuy không có chiến tranh quấy nhiễu, nhưng lại thường xuyên xảy ra thiên tai, tài nguyên nghèo nàn, dẫn đến tình trạng đói nghèo ở đó.

Người ở trong muốn thoát ra, còn những người có khả năng thoát ra thì tuyệt đối không bao giờ quay trở lại.

Trận bão từ lần này có phạm vi ảnh hưởng cực lớn, gần như phá hủy hơn nửa tinh cầu.

Nghị viện đã vận chuyển một lượng lớn vật tư đến đó, nhưng đối với toàn bộ cư dân OE30 thì vẫn chỉ như muối bỏ bể.

Các phương tiện truyền thông lớn cũng đưa tin rầm rộ về vụ việc này và phát động quyên góp xã hội, những cậu chủ nhà giàu có hành động giống như Ôn Hàm không phải là ít, vừa có được danh tiếng tốt, lại vừa có thể thúc đẩy mối quan hệ giao hảo.

Mọi chuyện trông có vẻ rất thuận theo tự nhiên, nhưng anh lại cảm thấy có điều gì đó không ổn.

Vì thích Cố Thần Ngọc, anh cũng biết một vài chuyện, ví dụ như Ôn Hàm và Cố Thần Ngọc không hòa hợp, hay như Viên Nặc Thanh và Cố Thần Ngọc lớn lên cùng nhau, là bạn thân.

Quan trọng hơn là, Cố Thần Ngọc sợ Alpha, đây là chuyện mà cả Đế quốc đều biết.

Buổi tiệc tối qua không chỉ giới hạn ở Omega, trong tình huống đó, Cố Thần Ngọc vốn không nên, cũng không thể nào xuất hiện ở đó.

Thế nhưng cậu lại cùng Viên Nặc Thanh tham dự.

Tại sao?

Chẳng lẽ là để đi cùng Viên Nặc Thanh?

Xét đến tình bạn từ nhỏ đến lớn của hai người, Hoắc Thâm cảm thấy không phải là không có khả năng.

Chỉ là trong lòng không khỏi cảm thấy Viên Nặc Thanh có chút quá đáng.

Anh không hiểu tình bạn giữa các Omega, nhưng nếu là anh, bạn thân của anh sợ Omega, anh tuyệt đối sẽ không đưa người đó đến một môi trường có nhiều Omega xuất hiện, cho dù người đó tự nguyện đi cùng, anh cũng sẽ không đồng ý.

Ngoài chuyện này ra, cấp dưới của anh còn điều tra được rằng sau khi Cố Thần Ngọc biến mất, Viên Nặc Thanh lại coi như không có chuyện gì, sau đó lại cùng Ôn Hàm lần lượt đi ra từ phòng nghỉ của khách sạn.

Nhưng nếu nói là vì bạn thân mất tích, cậu ta đi tìm người chủ trì buổi tiệc thì cũng có thể giải thích được.

Nhưng sau đó thì sao?

Không tìm thấy Cố Thần Ngọc, bề ngoài lại không tìm kiếm, sau đó...

Tối qua không nhắc đến, sáng nay đến nhà họ Cố, sau khi nhìn thấy quản gia anh liền kín đáo hỏi thăm một chút.

Ít nhất là sau khi anh rời đi, trước khi Cố Thần Ngọc về phòng, Viên Nặc Thanh đều không đến tìm để xác nhận xem cậu đã về nhà hay chưa.

Hoặc là, đã xác nhận qua tinh liêu*.

(*) là ứng dụng trò chuyện, nhắn tin.

Những điểm nghi vấn này anh đều ghi nhớ trong lòng.