[Vô Hạn Lưu] Tiếng Vọng

Chương 22: Tòa nhà Tiểu Vân

Khu chung cư Vân Phúc là khu chung cư lớn nhất thị trấn, đã có từ lâu đời, tường ngoài bong tróc loang lổ, cư dân đông đúc, phức tạp đủ loại người. Hướng Thần sống ở căn 602, tòa 127.

Sau vụ án mạng, chủ nhà lập tức rao bán căn 602, ném chìa khóa ở công ty môi giới bất động sản ngay cổng khu chung cư, rồi chẳng đoái hoài gì nữa.

Nhân viên môi giới nhìn thấy Hạ Tân Xuyên qua cửa kính thì mắt sáng lên, vội vàng bỏ điện thoại xuống chạy ra: "Thế nào anh đẹp trai? Suy nghĩ kỹ chưa? Giá này bây giờ rất hời đấy, người trẻ tuổi trăm sự không kiêng kỵ, đừng mê tín, mấy thứ đó đều là giả, chỉ có tiền tiết kiệm được mới là thật thôi."

Hạ Tân Xuyên nghiêng mặt đi: "Dẫn bạn qua xem lại đã."

Nhân viên môi giới: "Ok luôn."

Mặc dù miệng nói không kiêng kỵ, nhưng khi lấy chìa khóa ra, nhân viên môi giới vẫn cười nói: "Vậy anh tự đi xem nhé, xem xong trả chìa khóa lại là được."

Hạ Tân Xuyên gật đầu, Tân Tâm ngồi phía sau đưa tay nhận lấy chìa khóa.

"Anh." Tân Tâm hỏi: "Hôm qua anh bị ma nhập kiểu gì vậy?"

"Mở cửa là dính chưởng luôn."

"Ghê vậy?"

"Hướng Thần chết còn thảm hơn Triệu Hồng Vĩ."

"Em nghe nói là bị treo cổ bằng tất trên quạt trần."

"Ừ."

Tân Tâm không khỏi cảm thán: "Nếu mọi người biết loại tất đó hiệu gì, chắc chắn sẽ bán cháy hàng." Đúng là bền thật.

Hạ Tân Xuyên: "..."

"Hôm qua anh có nói chuyện với anh ta không?" Tân Tâm lại hỏi.

"Không."

Xem ra, Hướng Thần khó đối phó hơn Triệu Hồng Vĩ nhiều.

Tân Tâm bắt đầu lo lắng, và nỗi lo lắng đó lên đến đỉnh điểm khi đến dưới tòa nhà 127.

Khu chung cư đông dân, hiện tượng đậu xe lộn xộn rất nghiêm trọng, nhưng xung quanh tòa 127 lại sạch sẽ lạ thường, đừng nói là xe đậu, ngay cả bóng người cũng không có. Mặt trời còn chưa lặn mà nơi đây đã có một bầu không khí u ám, ngột ngạt.

Trong bụi cỏ bỗng vang lên một tiếng "Soạt", Tân Tâm giật mình, cậu nép vào vai Hạ Tân Xuyên, thấy một con mèo đen lao vυ't qua.

Tân Tâm nuốt nước bọt: "Anh ơi, em sợ."

Hạ Tân Xuyên: "Vậy về đi?"

Tân Tâm: "An ủi em chút được không?"

Hạ Tân Xuyên: "Đừng bỏ mũ bảo hiểm ra."

Tân Tâm: "..."

Sợ là đưa vũ khí cho Hướng Thần mất.

Hai người xuống xe, đối mặt với lối vào tòa nhà.

Mặt trời đã ngả về tây, một nửa lối vào nằm trong ánh sáng, một nửa chìm trong bóng tối.

Tân Tâm hít sâu một hơi.

Rốt cuộc cậu đã làm sai điều gì mà lại bước vào một thế giới kỳ quái và nguy hiểm như vậy? Sau khi hoàn thành nhiệm vụ, liệu cậu có thể trở về thế giới thực không? Và cậu ở thế giới thực rốt cuộc đã ra sao...

Hạ Tân Xuyên lặng lẽ đứng bên cạnh Tân Tâm.

Hôm qua hắn đến đây một chuyến, suýt mất mạng.

Hôm nay hai người cùng vào, cũng chưa chắc đã khá hơn được bao nhiêu. Đây không phải là chuyện người đông đánh người ít, đối phương là ma, lại còn là một con ma có oán khí rất nặng.

Bầu không khí giữa hai người rất nặng nề.

Tân Tâm phá vỡ sự im lặng: "Vào thôi, trời sắp tối rồi."

Hạ Tân Xuyên bước vào tòa nhà: "Tối hay sáng cũng như nhau, chúng nó đâu phải chỉ khi trời tối mới xuất hiện."

"Em biết." Tân Tâm bám sát theo sau, đi song song với Hạ Tân Xuyên: "Nhưng em sợ bóng tối." Không có ma cũng sợ.

Chung cư cũ không có thang máy, hai người leo từng tầng cầu thang lên. Dưới cầu thang vẫn còn chất đống đồ đạc lộn xộn, càng lên cao càng vắng vẻ. Khi lên đến tầng năm, Tân Tâm và Hạ Tân Xuyên đồng thời dừng bước.

Cầu thang dán đầy bùa vàng.

Những lá bùa với hoa văn kỳ dị, dày đặc dán kín mít tường và bậc thang bong tróc của cầu thang, ngay cả cửa sổ cũng bị dán kín. Ánh nắng yếu ớt xuyên qua cửa sổ, chiếu xuống sàn nhà, giống như một con mắt sâu hun đang nhìn chằm chằm vào họ.

Tân Tâm cứng đờ cả người.

Hạ Tân Xuyên từ từ cúi xuống, ngón tay nhẹ nhàng lướt trên những lá bùa, hắn ngẩng đầu nói với Tân Tâm: "In ra đấy."

Tân Tâm: "..."

Cảm ơn, cảm giác kinh dị giảm đi đáng kể.

Tân Tâm cũng cúi xuống, sau khi quan sát kỹ những lá bùa, khóe miệng hơi giật giật: "Bùa cầu tự."

Hạ Tân Xuyên: "..."

Có lẽ là chiều hôm qua Hạ Tân Xuyên gây ra động tĩnh trên lầu, cách âm kém, nên chắc nhà ở tầng năm bị dọa, mới làm ra chuyện như vậy.

Tân Tâm chỉ có thể nói điều này còn kinh dị hơn cả ma thật.

Hai người điều chỉnh tâm trạng tiếp tục lên lầu, đến nơi Hướng Thần gặp nạn.

Tòa nhà có thiết kế một thang máy bốn căn hộ, 601 và 604 đối diện nhau, 602 nằm giữa, cạnh 603.

Cửa gỗ màu đỏ sẫm của căn 602 đóng chặt.

Cả cầu thang đều rất yên tĩnh, nãy giờ Tân Tâm và Hạ Tân Xuyên đi lên không gặp bất kỳ ai.

Vụ án mạng kinh hoàng xảy ra trong tòa nhà khiến nhiều hộ dân đã chuyển đi.

Hạ Tân Xuyên lấy chìa khóa ra.

Tân Tâm hỏi: "Bên trong thế nào?"

Hạ Tân Xuyên: "Không có gì đặc biệt."