Editor: Tô Nhi
—--------------
Thời điểm Dương Lệ Quyên có ý thức thì nhận ra cả người mình đang ngâm trong nước, bên tai cô là tiếng khóc la hoảng sợ của hai đứa nhỏ.
“Mẹ ơi, mẹ……”
Đầu cô hiện tại trống rỗng, không phải cô đang tập ở phòng tập sao, như thế nào lại xuất hiện ở chỗ này? Hai đứa nhỏ này là ai đây?
Cô không rảnh để nghĩ nhiều như thế, cô nhanh chóng đứng dậy. Trời lạnh như vậy mà còn đi tắm sống, bị khùng hả?
Chờ sau khi cô đứng vững, cô mới bàng hoàng phát hiện trên hai cổ tay mình có cột sợi dây thừng, mà đầu dây bên kia được buộc trên tay hai đứa nhỏ. May mắn là bọn trẻ bị nước cuốn trôi cách chỗ cô không xa, Dương Lệ Quyên nhanh chóng túm dây thừng, kéo hai đứa nhỏ lên bờ.
Trời tháng 11 lạnh cóng người, gió lạnh cắt da cắt thịt đầy đau đớn.
“Mẹ ơi, chúng ta bất tử rồi sao?” Giọng non nớt của bé gái vang lên. Dương Lệ Quyên hơi giật mình, ngay sau đó một đoạn ký ức không thuộc về cô đập thẳng vào não, đứt quãng, thập phần mơ hồ.
Nguyên chủ là người vợ tốt có tiếng từ đầu trên xuống xóm dưới, người lớn lên xinh đẹp, lại có tay nghề làm đậu hủ tuyệt đỉnh, cũng dựa vào việc bán đậu hủ để nuôi chồng đi học.
Mỗi ngày trôi qua đầy khổ cực, nhưng trong lòng nguyên chủ lại cảm thấy ngọt ngào. Ba mẹ chồng hiền lành, chồng biết tranh đua, sau khi tốt nghiệp đại học xong thì xin làm việc ở tòa soạn báo, hơn nữa hai người còn có với nhau một đôi trai gái thông minh đáng yêu.
Hết thảy mọi chuyện đều đang phát triển theo hướng đi lên, mỗi ngày trôi qua càng tốt hơn.
Đầu năm nay, chồng của nguyên chủ bất chấp nguy hiểm, đưa tin về bọn buôn lậu, giúp đỡ cảnh sát phá được vụ án lớn. Sau đó chồng của nguyên chủ không những được phong danh hiệu phóng viên anh hùng mà còn được thăng chức thành phó chủ nhiệm của tòa soạn.
Làng trên xóm dưới ai mà không hâm mộ nguyên chủ gả được tấm chồng tốt, có người chồng tài giỏi? Nguyên chủ cũng cảm thấy mình là nữ nhân hạnh phúc nhất trên đời, sự nghiệp của chồng phát triển, con gái thông minh hiểu chuyện, ba mẹ chồng hiền lành, cả nhà đều hòa thuận vui vẻ.
Nguyên chủ không có bản lĩnh gì lớn, chỉ có thể toàn tâm toàn ý lo liệu việc nhà, hiếu kính ba mẹ chồng, chăm sóc con gái, để cho chồng yên tâm làm việc, chờ sau khi chồng đứng vững gót chân sẽ đón bọn họ lên tỉnh.
Ai mà có ngờ, không chỉ không chờ được chồng đón vào thành mà còn nhận được tờ giấy thỏa thuận ly hôn. Nguyên chủ không nghĩ ra, không biết mình làm cái gì không tốt, tại sao chồng lại muốn ly hôn với mình?
Nguyên chủ chạy qua khóc lóc kể lể với ba mẹ chồng, nào ngờ ba mẹ chồng hiền lành thay đổi sắc mặt, không quan tâm đến cô. Qua cầu cô em chồng đáng yêu thì bị em chồng châm chọc mỉa mai, nói nguyên chủ không xứng với anh mình. Sau đó, cả nhà bọn họ gạt ba mẹ con cô sang một bên đi lên thành.
Nguyên chủ mang theo hai đứa nhỏ một đường hỏi thăm tìm tới đây, sau đó mới biết được thì ra chồng mình đã hẹn hò với người khác trên thành phố cho nên mới muốn cùng cô ly hôn. Lúc nguyên chủ vừa tới cửa thì thấy chồng mình đang thân mật với người yêu. Nguyên chủ trộm liếc mắt nhìn thử, người mà chồng mình hẹn hò, cô ta có vóc người thon thả, vòng eo mềm mại, ăn mặc thời thượng, ánh mắt câu dẫn, bộ dạng phong tình vạn chủng. Bấy giờ trong lòng nguyên chủ đã hiểu rõ, chồng mình sẽ không bao giờ quay đầu lại.
Nhưng nguyên chủ không cam lòng, bản thân không có công lao cũng có khổ lao nha, nếu không nhờ nguyên chủ thức khuya dậy sớm bán đậu hủ nuôi chồng đi học thì anh ta có ngày hôm nay sao? Sao nói thay lòng đổi dạ là thay lòng đổi dạ, nói ly hôn là ly hôn như thế? Nhìn sâu xa vấn đề hơn nữa, cho dù anh ta không có tình cảm với nguyên chủ nhưng còn hai đứa nhỏ thì sao, đó là cốt nhục của anh ta mà, chẳng lẽ anh ta cũng không cần bọn nhỏ? Có thể sống tuyệt tình như thế sao?
Trên thực tế, nguyên chủ đúng là xem nhẹ sự tuyệt tình của nam nhân rồi. Anh ta bày ra vẻ không liên quan đến mình, kết hôn được thì ly hôn được, còn hai đứa nhỏ là do nguyên chủ nuôi lớn đi theo anh ta sẽ không quen cho nên để bọn trẻ đi theo cô là thích hợp nhất. Mặt trái mặt phải gì cũng biểu đạt hàm ý, anh ta không cần nguyên chủ, cũng không có ý định nhận hai đứa nhỏ.