Bạch Mãn và Xuân Tửu nhanh chóng bỏ cây măng trong tay xuống, động tác của hai bé gấu trúc vô cùng nhất trí, một gấu nghiêng sang trái một gấu nghiêng sang phải rồi ôm vào nhau, Xuân Tửu dùng cơ thể của mình để che chắn cho Bạch Mãn trước tầm mắt của nhân viên chăm sóc.
Nhân viên chăm sóc cũng không phát hiện ra điều gì lạ nên bắt đầu quét dọn vệ sinh.
Nhưng thấy Xuân Tửu đột nhiên gần gũi với một con non, người đó có hơi nghi ngờ: “Xuân Tửu vẫn chưa đến kỳ động dục mà nhỉ, sao giờ lại bắt đầu che chở cho con non, chắc phải báo cáo tình huống này với cấp trên thôi.”
Nhân viên chăm sóc đã quan sát mấy ngày hôm nay, Xuân Tửu và chú gấu trúc con này luôn dính sát vào nhau, hồi trước Xuân Tửu không như thế, đừng nói là gần gũi, chỉ cần một con non đến gần thì Xuân Tửu đã bắt đầu tức giận mà rống lên.
Khác hoàn toàn với tình hình hiện tại.
“Cũng không biết là con non nào đã chiếm lấy trái tim của Xuân Tửu nhà ta nhỉ?” Nhân viên chăm sóc vừa lẩm bẩm vừa đi dọn vệ sinh ở chỗ khác.
Bạch Mãn và Xuân Tửu đều là yêu quái nên chúng đều hiểu những lời của người nhân viên chăm sóc kia.
Bạch Mãn cúi đầu xuống với vẻ ngượng ngùng, sau đó lập tức cuộn tròn lại rồi nói với chất giọng thủ thỉ: “Xuân Tửu à, em xin lỗi nha, gây thêm phiền phức cho anh rồi.”
Xuân Tửu tiếp tục kiễng chân gặm mặng, nghe thấy thế cũng không thèm nâng mắt lên nhìn: “Không sao đâu, người anh em cứ yên tâm, anh đây đã trải qua bao nhiêu sóng gió cuộc đời rồi, chuyện gì cũng đã thấy qua rồi.”
Xuân Tửu tạm dừng một chút rồi lại nói, “Đúng rồi, bao giờ thì cậu em trở về thế? Hay vẫn muốn ở lại hưởng thụ với anh đây.”
Bạch Mãn ôm lấy chân mình với vẻ rối rắm, bé không biết nên trả lời như thế nào, bé không định ở lại vườn bách thú nhưng bé cũng không biết nên đi đâu về đâu, sau khi được ăn nhiều món ngon kể từ khi xuống núi, Bạch Mãn cũng chưa muốn lên núi vội, nếu có thể thì bé muốn trưởng lão gấu trúc sẽ xuống núi ở với bé và cùng bé ngắm nhìn những sự tốt đẹp ở dưới chân núi.
Xuân Tửu vừa nhìn dáng vẻ này của Bạch Mãn thì cũng biết trong đầu bé đang suy nghĩ những gì, chẳng phải hồi trước Xuân Tửu cũng thích những thứ tốt đẹp ở dưới chân núi nên mới chọn ở lại vườn bách thú sao?
Xuân Tửu nói: “Vậy anh đây sẽ giúp chú em liên lạc với trưởng lão gấu trúc trước, cậu em khác hoàn toàn với anh đây, anh là thanh niên cần xuống núi để rèn luyện còn nhóc mới chỉ là con non vừa mới sinh được mấy năm, tuy nhóc có phép thuật nhưng người xấu đều tàn nhẫn và dã man hơn so với tưởng tượng của chúng ta. Lần này nhóc phải nghe anh, nói chuyện với trưởng lão gấu trúc đã rồi tính sau.”
Bạch Mãn gật đầu với vẻ ủ rũ, bé cũng nhớ trưởng lão gấu trúc rồi.
Xuân Tửu xoa cái đầu xù của cậu em mình, nhớ rằng trước đây cậu cũng không như thế.
Xuân Tửu lén lấy điện thoại ra rồi nhắn tin cho trưởng lão gấu trúc.
Trưởng lão gấu trúc cũng phản hồi lại rất nhanh, có vẻ ông cũng đang lướt điện thoại.