Công Cụ Chứng Đạo

Chương 5

Còn Tống Cảnh Xuyên xưa nay hiếu thắng, cũng chỉ là không muốn bại trước những nữ tử Tây Lương mà hắn luôn xem thường thôi.

“A Thường, nàng không hiểu đâu! Ta là chiến thần bất tử của Khương quốc, nếu bại dưới một đám nữ nhân tiểu quốc, chẳng phải sẽ làm mất hết thể diện Khương quốc hay sao?”

Ta nhìn chằm chằm Tống Cảnh Xuyên, hận ý trong lòng lấn át cả nỗi đau thể xác.

Ta không áp chế thuật pháp của bản thân nữa, trường kiếm xuyên bụng bị ta mạnh mẽ bẻ gãy.

“A Thường, đừng phí sức. Năng lực của nàng thế nào chẳng lẽ ta không biết sao?”

“Trường kiếm này là bội kiếm của thiên tử, long khí sẽ phát nát thân xác nàng, ngày lành giờ lành cũng là ta nhờ thiên sư tính toán chọn lựa, mây đen che trời cũng là lúc có thể hoàn toàn áp chế thuật pháp tiên nhân ban tặng cho nàng.”

“Ta cũng hiểu, thuật pháp tiên nhân ban tặng quá mạnh, tất cả những thứ này cũng chỉ có thể trì hoãn khả năng tự chữa lành của nàng, nhưng vậy là đủ rồi! Ta sẽ nhân lúc nàng chưa thể hồi phục chém nát hoàn toàn thân xác của nàng, cắt đứt sinh khí của nàng.”

M.á.u của ta bắn lên mặt Tống Cảnh Xuyên.

Nhìn bộ dáng đi.ê.n cuồng cùng quyết tuyệt của hắn lúc này, nội tâm ta nổi lên chút bi thương nhè nhẹ.

Người Tống Cảnh Xuyên yêu nhất không phải là ta, mà là chính bản thân hắn.

Còn ta cùng lắm cũng chỉ là vật hy sinh để hắn hoàn thành mục tiêu.

Ta hối hận, ta trách chính mình mắt m(ù), ta trách chính mình đã vi phạm di nguyện của phụ thân.

Tống Cảnh Xuyên từng bước tiến lên, hắn vừa khóc vừa dùng trường kiếm trong tay ch(ặ)t đứt tay chân ta.

“A Thường, nếu ta không yêu nàng thì thật tốt? Ta cũng muốn dùng mạng Hạ Hòa, nhưng thí tình thạch lại chỉ có phản ứng với nàng!”

“A Thường, ta đã rất vui, trong lòng ta trước nay chỉ có mình nàng, nhưng chuyện này cũng khiến ta vạn phần thống khổ…”

“Vì sinh tử của cả thiên hạ này, ta chỉ có thể chọn hy sinh nàng.”

“Ta biết nàng hận ta, nhưng một khi ta thành thần, dù nàng ở trên Bích Lạc hay dưới Hoàng Tuyền, ta chắc chắn cũng sẽ tìm nàng để phục sinh cho nàng! A Thường, đợi ta…”

Hắn tự cho mình là thâm tình, nhưng chỉ khiến ta cảm thấy dối trá ghê tởm.

Lời thề hẹn son sắt đường hoàng đó, cũng chỉ là để giúp hắn bao biện cho việc chọn sát thê chứng đạo mà thôi.

Tống Cảnh Xuyên không chút nương tay, liên tục hạ xuống trường kiếm trong tay.

Thuật pháp tự lành lại cũng không ngừng khôi phục thân thể cho ta, cảm giác liên tục bị ch(é)m nát này, ta sợ đến mức không bao giờ muốn chịu qua nữa.