Edit by: Mạc Tửu, Mạc Từ---------------------------
Truyện đạt 20 theo dõi mình sẽ đang 5 chương 1 lần ahhh:>>>
-----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Dưỡng Tâm Điện, tiếng cười cười nói nói vẫn không ngớt....Các Vũ Cơ khẽ xoay người uyển chuyển, hương Diệp Lan Tửu khẽ vấn vương trong gió
Mỹ nhan như hoa như nguyệt, yểu điệu xoay người, khiến bao công tử phải đỏ mặt, một nụ cười, một cái nháy mắt....cũng khiến con tim xao xuyến...Không hổ là Vũ nữ đến từ Lung Linh Phường, quả nhiên là tuyệt sắc~
Khương Niệm ngà ngà say, mặt khẽ đỏ lên tựa như mèo ba Tư nhỏ....
Tưởng Yên khẽ thanh nhã thưởng ca vũ, lại ôn nhu nhìn Khương Niệm
"Tuy vũ khúc không tệ, nhưng lại khó sánh với Túy Lan vũ năm đó của A Niệm"
Mộ Thanh Ca khẽ lạnh lùng, khẽ kéo Khương Niệm vào lòng, trừng mắt Nhìn Tưởng Yên
Khương Niệm khẽ cười cười, mắt dường như sắp nhắm lại, nhéo y một cái, khẽ thì thầm
"Bảo Bảo"
Khẽ khấu đầu trước bệ hạ , kéo tay Khương Niệm về Phía An Tịnh Các...
Mấy cung nhân khẽ hớt hải va vào y, tiếng trâm ngọc khẽ lanh canh
Thẩm Công Tử khẽ đỏ mặt nhìn y, mấp máy nói mấy từ
"Khương Nhị nương, Trâm ngọc của ngươi rơi rồi..."
Mộ Thanh Ca lạnh lùng nhìn Thẩm Khang, khẽ chắn trước khương Niệm nhỏ bé, Mặt tối sầm lại
"Tạ Công Tử"
Khương Niệm khẽ cười, không hiểu chuyện gì đang xảy ra
Cánh cửa gỗ khẽ khép lại, gió khẽ lướt qua trên mấy càng trúc,Khương Niêm khẽ đẩy Mộ Thanh Ca xuống giường, y khẽ cuời, ánh nến mờ ảo khẽ chiếu rọi trên khuôn mặt xinh đẹp, y khẽ dụi dụi mắt, khung cảnh như trở nên ái muội,Mấy cây phỉ trúc khẽ lướt qua trên mặt hồ tĩnh lặng, hồng hoa khẽ thoang thoảng theo gió....
"Hồi nãy phạt rượu, hình như là tỷ thua rồi...."
Y khẽ hôn lên trán Mộ Thanh Ca ,khẽ cởi từng nút vải nhỏ trên xiêm y của nàng, bàn tay nhỏ bé không yên phận sờ soạng...
"Thơm quá"
Mộ Thanh Ca khẽ cười nham hiểm,khẽ đẩy nhẹ cơ thể mỏng manh của y, im lặng nhìn tiểu miêu bé nhỏ không ngừng dụi mắt trong vô thức
Y khẽ hôn lên đôi môi anh đào mềm mềm của Khương Niệm.Y khẽ đứng hình trong giây lát, Khương Niệm khẽ dụi mắt, nửa tỉnh nửa mê
"A Tỷ, Người lỡ hôn ta rồi, người phải làm nương tử của ta...."
Mộ Thanh Ca khẽ nhếch mép, khẽ nắm chặt 2 tay của y
"Làm phu Quân cùa muội"
Nói rồi, y khẽ hôn A Niệm
"Mau gọi "Phu Quân""
Bàn tay thon dài khẽ nâng cằm tiểu miêu, khẽ vuốt nhẹ những lọn tóc mai
Khương Niệm ngại ngùng, cơ thể vô lực, không còn chút sức lực để phản kháng....Mộ Thanh Ca khẽ lật chăn, khẽ chiếm vị trí thượng phong.
Y khẽ kéo nhẹ y phục, bờ vai mỏng manh mờ mờ ảo ảo khẽ hiện lên, Mộ Thanh Ca khẽ cắn nhẹ vành tay y rồi....hôn lên cổ, lên vai, lên ngực....khẽ sờ soạng y phục của nàng, khẽ giật nhẹ yếm đào...tay nhỏ không yên phận ....Không ngừng cắn nhẹ vào môi y...rồi từ từ tiến dần xuống cổ,eo.....
Khương Niệm khẽ động đậy, cảm giác bị người đè khiến cơ thể trở nên nặng nề,cổ tay khẽ ứng đỏ, nước mắt khẽ lăn dài...
"A Tỷ,đau...đa...đau a ...Muội...muội sai rồi..."
Mộ Thanh Ca khẽ nghiêng đầu cười, mặt khẽ tối sầm lại.
"Tỷ mauu...dừng....lại.... không, không được được..."
Không ngoan thì phải bị phạt...Cả gan cười với nam nhân khác, muội xem ta "Phạt" muội như thế nào a~