Áo choàng đen khẽ lướt qua,sáo trúc khẽ mang điệu buồn thê lương, mặt nước tĩnh lặng khẽ động.Đám thuộc hạ khẽ cung kính
"Chủ tử"
Y khẽ nhếch mép cười
"Kịch hay...sắp bắt đầu rồi"
Vừa tròn bảy năm,... Hạ Hầu Hi choàng tỉnh giấc, mồ hôi tựa như suối, đôi tay thon dày khẽ động, y khẽ lay nhẹ thái dương, khổ vọng... sinh ra tham niệm..., gió bắc khẽ lướt qua.
Tiểu thái giám khẽ run rẫy không dám ngẫng đầu, khẽ cung kính khoách lên áo choàng lông cáo hình rồng . Hương Trầm khẽ hòa quyện trong không khí .Tiểu Nữ Nô khẽ đẩy cửa, cung kính cúi đầu.
"Điện Hạ, đến giờ uống thuốc rồi..."
Gió thổi, lá tre rơi xào xạc. Thái Phi khẽ mỉm cười xinh đẹp.
Sắc trời u ám, mưa rơi tí tách,tí tách.Áo choàng đen bí ẩn khẽ bay bay trong gió. Đôi mắt sắc lạnh, sóng mũi cao thẳng thanh tú . Mộ Thanh Ca khẽ lau đi vệt máu dài trên kiếm , cung kính quỳ xuống
Gió nhẹ thổi qua, sương mù khẽ vương vấn, Y khẽ thúc ngựa,phong thái uy nghiêm, trong mắt tựa hồ hiện lên ánh lạnh lẽo. Rời khỏi Quỷ Y Cốc chìm trong sương mù. Nam Thành hiện lên trước mắt. Mộ Thanh Ca kẽ ho nhẹ, mặt như có ánh đỏ
"Thập Nhất, bọn ngươi lui về trước"
Thập Nhất khẽ cúi đầu, cung kính cáo từ
Mộ Thanh Ca khẽ cầm chắc cương ngựa, khẽ dừng lại ở Nhất Phẩm Cư, khẽ mỉm cười ngây ngốc.Phù Dung Cao, Đào Hoa Tô....bổn công chúa đều muốn
"Niệm Nhi, muội đợi ta, ta sắp vể với muội rồi đây"
Gió khẽ lướt qua rừng trúc um tùm...
Khương Niệm khẽ mỉm cười xinh đẹp ,trong mắt hiện lên ánh ma mị,
"Đoạn trường thảo,mạn đà la"
Cánh cửa gỗ khẽ khép lại,bạch y tung bay trong gió, mấy cung nữ nhẹ nhàng hành lễ
"Quận chúa"
"Quận chúa"
Tiểu lầu khẽ hiện lên trước mắt. Mấy cành trúc khẽ lay động, y khẽ vén mấy lọn tóc mai. Lục Sen cao thoang thoảng thanh nhã khẽ lan tỏa
Khương Niệm khẽ vươn vai,kiệt sức tựa lưng xuống giường...
Gió khẽ lướt qua,cánh cửa gỗ bật mở, y khẽ "a" một tiếng
Mộ Thanh Ca khẽ ấm ức dụi dụi mắt,trong mắt tàn ngập sự tủi thân giây sau liền cườn gian xảo, tay khẽ luồn qua eo
"Bảo bảo,ta thật sự không dợi được nữa đâu a~"
***
Đèn l*иg đỏ khẽ treo khắp mọi ngóc nghách, Hoàng cung ngập trong sắc đỏ. Mộ Thanh Thư khẽ điềm tĩnh khẽ im lặng nhìn mấy cành hoa lê khẳng khiu, gió Bắc khẽ lướt qua trên Xuân Nguyệt Đình, tựa hồ mang theo hơi lạnh buốt da buốt thịt....Doãn Tâm điện ca kỹ nổi lên, khắp nơi khoác lên mình màu đỏ chu sa hồng mặc kiêu sa kiều diễm đến thoát tục. Y khẽ nghiêng đầu, nô tỳ Liên Tâm khẽ nhắc nhở:
"Điện Hạ, yến tiệc... sắp bắt đầu"
Y khẽ mỉm cười xinh đẹp,chẳng qua chỉ là hoa trong gương, trăng dưới nước, thật khó mà định đoạt
Tơ liễu tung bay....gấm hoa trải đường về...Nam thành phồn hoa náo nhiệt
Mộ Yến khẽ trầm mặc nhìn về phía xa xăm, hoa tàn người cũng tan.
Một cành lan...một đời tương tư....