Cả Nhà Pháo Hôi Nghe Được Tiếng Lòng Của Tôi

Chương 25: Nếu em không thông minh thì chị sẽ khinh thường em

Diệp Quân Tiêu thấy vợ mình nói hơi khó chịu, ông đâu còn tâm trí để ý đến Đoàn Phỉ Nhiên nữa.

Nhà họ Đoàn đúng là nhà giàu số một, chính Đoàn Phỉ Nhiên là người đưa nhà họ Đoàn trở về thời kỳ đỉnh cao, nhưng nhà ông cũng không kém, cũng là một trong những gia tộc nổi tiếng, bây giờ ông chỉ muốn cả nhà được bình an.

“Tiểu Quang và Tiểu Thần, các con tự quyết định nhé, ba đưa mẹ các con về trước.”

Được giải thoát, Diệp Hướng Quang và Diệp Hướng Thần như con ngựa hoang thoát cương, chạy nhanh như chớp.

Mà Diệp Hướng Dương không được nhắc đến đang nhìn em gái mình và Đoàn Phỉ Nhiên, anh ấy cảm thấy một người đàn ông như mình ở đây không thích hợp, ngoài thanh toán ra thì anh ấy chẳng làm gì được.

Tùy tiện tìm một cái cớ, Diệp Hướng Dương cũng rời khỏi văn phòng.

Lúc này trong căn phòng rộng chỉ còn Diệp Hướng Hi và Đoàn Phỉ Nhiên, Diệp Hướng Hi buông tay Đoàn Phỉ Nhiên ra, cô chạy đến ghế của ông chủ rồi ngồi xuống.

Đoàn Phỉ Nhiên nghĩ thầm bạn nhỏ đúng là rất trẻ con, thấy chiếc ghế có thể xoay này thì không thể chịu nổi.

Nàng đứng dậy đi đến bàn làm việc, Đoàn Phỉ Nhiên nửa đùa nửa nghiêm túc: “Tiểu Hi, em muốn làm chủ tịch của Diệp thị à?”

“Hả? Không không không, em không có hứng thú quản lý một công ty lớn như vậy. Trong nhà chỉ cần có một người giỏi là được, khói trên mộ tổ tiên tập trung phù hộ cho một người sẽ mạnh hơn. Em chỉ thích nằm yên phơi nắng, ăn đồ ăn ngon và hưởng thụ cuộc sống thôi.”

Mấy đêm nay Diệp Hướng Hi đều cố gắng tụ linh khí, cô phát hiện mình có thể cảm nhận được linh khí, cũng có thể gom chúng lại, nhưng linh khí yếu đến đáng thương kia còn không đủ cho cô ngự kiếm nên cô không có mộng tu tiên.

Vả lại, chẳng lẽ đồ ăn không ngon hay điểm tâm ngọt không ấm lòng, cô việc gì phải vất vả để tu tiên? Nhỡ đâu chết lần nữa thì cô cũng không bảo đảm ông trời sẽ mù cho cô sống lại lần nữa.

“Tiểu Hi, chị cảm thấy em có tiềm năng.”

“Chị Đoàn, nhất định là ảo giác của chị rồi. Ba em sắp xếp một gia sư cho em, ngày mai em sẽ phải học để tham gia thi đại học. Bọn họ nói chị tốt nghiệp trường đại học hàng đầu, là cử nhân, thạc sĩ, tiến sĩ. Còn nói nếu em không thông minh thì chị sẽ khinh thường em. Chị Đoàn, chị sẽ ghét bỏ em ư?”

Đối mặt với sự nghiêm túc của Diệp Hướng Hi, Đoàn Phỉ Nhiên lắc đầu.

Từ khi nàng tốt nghiệp chuẩn bị bắt đầu sự nghiệp nghiên cứu khoa học, anh trai đã đưa nàng vào viện nghiên cứu, sau khi ký thỏa thuận bí mật và cắt đứt liên lạc với gia đình, nàng bị ép gia nhập công ty với vai trò lãnh đạo.

Là một sinh viên chuyên ngành toán học, nàng bắt đầu chăm chỉ học quản lý xí nghiệp, tìm đọc các cuốn sách về thương nghiệp, nghĩ cách từ một suy ra ba để áp dụng vào thực tế, thay đổi từng chút một nàng mới có thành tựu ngày hôm nay.

Đoàn Phỉ Nhiên cảm thấy mình từ một người bình thường tự tìm tòi học tập cho đến thành tựu ngày hôm nay, nàng tin rằng Diệp Hướng Hi chưa từng học tập hẳn hoi sẽ nhạy bén trong kinh doanh, nếu sau này có ý định đó thì thành tựu sẽ không thấp.

Đáng tiếc, đối phương chỉ muốn làm cá mặn, với tính cách cẩn thận của Diệp Hướng Dương thì việc duy trì một cuộc sống như vậy cho cô không khó.

[Ôi, anh trai sướиɠ thật đấy. Ghế của ông chủ ngồi thích quá, đợi về nhà mình nhất định sẽ bảo ba mẹ mua cho mình một cái. Ồ, đúng rồi mình không có tiền thì lát nữa mời chị Đoàn ăn cơm kiểu gì?]

Nghĩ vậy, Diệp Hướng Hi đang ngồi hưởng thụ trên ghế ông chủ chợt đứng dậy lấy điện thoại gọi cho anh mình.

“Anh cả, em không có tiền, anh cho em một ít tiền đi, nếu không lát nữa em mời chị Đoàn ăn cơm kiểu gì?”

Điện thoại rung lên, Diệp Hướng Hi nhìn một loạt số không, cô cố gắng mà đếm, sau khi chắc chắn anh cả cho mình 100 vạn, cô lập tức vui vẻ xoay người tìm Đoàn Phỉ Nhiên.