Phương Ninh Hinh từ từ mở mắt, nhận ra mình đang nằm trên giường bệnh viện. Cô nhớ lại những gì đã xảy ra - tin tức bi thảm về tai nạn của ba mẹ, sự việc khiến cô phải ngất lịm đi.
Khi Ninh Hinh nhìn quanh, cô thấy Phương Ảnh Quân đang đứng bên cạnh, gương mặt anh trai có vẻ thờ ơ nhưng Ninh Hinh có thể cảm nhận được sự lo lắng trong đôi mắt hắn.
Ảnh Quân đã lo liệu mọi việc, từ chuyến đi cắm trại ở trường của cô cho đến việc tổ chức đám tang cho ba mẹ. Cô gái nhỏ đơn giản trong chiếc váy đen dài tay đứng cạnh hắn, mắt vẫn sưng húp vì khóc, lặng lẽ nhìn vào di ảnh của ba mẹ.
Vợ chồng Hà Sâm và Giang Lệ - những người bạn thân của gia đình - cũng có mặt ở đây, chia buồn cùng hắn và Ninh Hinh. Họ nhìn cô với vẻ xót xa, biết rằng Ninh Hinh bây giờ đã hoàn toàn trở thành một đứa trẻ mồ côi, phải chịu đựng nỗi đau mất mát gia đình.
Phương Ảnh Quân tất bật với công việc, nhiều người điều lo ngại cho hắn, vì trên dưới Phương gia hiện tại chỉ có mình hắn và cô con gái mới nhận lại gia đình. Ai cũng biết vị tiểu thư này vẫn còn đi học thì trách nhiệm của hắn ngày càng nhiều, vừa quản lý công ty vừa thay ông bà Phương chăm sóc cô gái nhỏ này. Ai ai cũng động viên hắn, sự ra đi của Phương Hạo Thiên ở Phương Thị như rắn mất đầu, mọi người đều lo lắng cho hắn không biết đủ sức hay không.
Phương Ảnh Quân ngoài mặt vẫn giữ phép lịch sự đối đãi với khách, nhưng ánh mắt thoáng chút cứ để ý đến từng động thái của Phương Ninh Hinh, đợi qua vài ngày nữa mọi chuyện sẽ phải đâu vào đấy.
Khách đến viếng thăm đã về hết, trợ lý Finn cũng đã ra ngoài, chỉ còn lại hai anh em Phương gia. Phương Ảnh Quân tiến đến Phương Ninh Hinh đang ngồi co ro một góc, cô thẫn thờ, ánh mắt vô hồn nhìn hắn. Phương Ảnh Quân cởϊ áσ vest khoác lên người cô. Phương Ninh Hinh như thấy được điểm tựa, cô ôm lấy hắn bật khóc nức nở.
“Anh hai, ba mẹ đã bỏ chúng ta đi thật rồi sao?”
Trả lời ngây ngô ấy, tay hắn vỗ nhẹ vào lưng cô chầm chậm như đang dỗ một đứa trẻ. Hắn biết cô vẫn chưa chấp nhận được sự thật này. Nhưng giờ phút này, hắn cũng không muốn bắt ép Phương Ninh Hinh phải chấp nhận sự thật.
“Hinh nhi, sau này còn có anh, chúng ta sẽ cùng nhau sống thật tốt”
Trong khoảnh khắc đó, Phương Ninh Hinh trở nên mong manh và yếu đuối hơn bao giờ hết. Cô đã mất đi hai người thân yêu nhất, và giờ đây chỉ còn lại mình với Phương Ảnh Quân - người anh trai luôn yêu thương cô. Phương Ảnh Quân vừa ôm lấy Ninh Hinh, ánh mắt lại nhìn vào di ảnh.
“Ba mẹ, hai người yên nghĩ, tôi sẽ chăm sóc Hinh nhi thật tốt”