Em Là Ánh Sáng Đời Anh

Chương 13: Cô có bạn thân là con trai

Quay lại với Phương Ninh Hinh, cô phụ giúp gia đình được một chút thì lại nhận được thông báo từ nhà trường có buổi học buổi chiều. Vốn là người thích học tập, cô lúc nào cũng cố gắng tự lực phấn đấu dựa trên sự cố gắng của mình. Cô không muốn dựa dẫm vào bất cứ ai đặc biệt là ở thời điểm hiện tại.

“Hello Ninh Hinh, trông cậu có vẻ mệt mỏi”

“Sao lịch học thay đổi nhanh thế, hôm qua đã bảo là không có lịch học cơ mà”

Ninh Hinh miệng cứ lẩm bẩm. Cô và Tống Thiệu Huy đang ngồi ở một quán cafe nhỏ gần trường sau khi kết thúc buổi học. Đối với Phương Ninh Hinh, ngoài Lăng Phong thì Tống Thiệu Huy chính là người bạn thân mà cô đã rất may mắn kết giao được, vừa hiền hoà lại còn tốt bụng, nề nếp tác phong học tập cũng rất tốt. Gia thế của Tống Thiệu Huy cô cũng không biết rõ nhiều, cô chỉ nghe cậu giới thiệu là được nhận học bổng vào trường này học, nên cậu ít giao du với các cậu ấm cô chiêu khác. Điều này lại quá hợp ý với Phương Ninh Hinh, cô sống tự do, thoải mái quen rồi, nên rất ghét những hạng người hay ra vẻ kênh kiệu như những cô nàng tiểu thư khác. Từ lúc cô chuyển trường đến đây, cô cũng chưa từng nói thân thế của mình, cũng không nhắc gì đến hắn hay ba mẹ của cô, chỉ là một Phương Ninh Hinh giản dị hòa đồng với bao người.

“Tớ cũng chẳng rõ, nhưng giáo viên cũng thông báo đột xuất thật”

“Thôi bỏ qua đi, dù sao đến kịp buổi học mà”

“Sắp tới có buổi cắm trại, cậu có tham gia không?”

Phương Ninh Hinh vừa cầm ly trà sữa trên tay định uống nhưng cô chợt khựng lại. Đi cắm trại tất nhiên là cô rất vui vẻ tham gia, nhưng quan trọng cô cần phải được sự đồng ý của hắn. Bởi hiện tại ba mẹ cô không có ở đây thì hắn chính là phụ huynh hợp pháp của cô.

“Cậu sao thế?”

“Không sao, tớ tất nhiên là sẽ tham gia, nhưng phải về xin phép phụ huynh đã”

Tống Thiệu Huy nhìn nét mặt thoáng không vui của Phương Ninh Hinh, cậu cũng không tiện hỏi thêm. Cậu tìm cách khiến cô vui nên. Sau một lúc bày trò cũng khiến cho cô vui tươi trở lại.

Hình ảnh nam thanh nữ tú vui cười cùng nhau rất nhanh lại lọt vào ống kính của người theo dõi hai người họ. Những tấm ảnh nhanh chóng được gửi đến hắn.

Phương Ảnh Quân đang tham dự cuộc họp quan trọng, đang lắng nghe nhân viên báo cáo thì nhận được tin nhắn, hàng loạt hình ảnh được gửi vào máy của hắn, mày cau lại, vẻ mặt thể hiện rõ sự không vui.

“Đến đây thôi, tan họp”

Phương Ảnh Quân phán một câu xanh rờn, sau đó nhanh chóng bước ra khỏi phòng để lại không gian âm độ trong phòng họp khiến ai nấy cũng lo lắng, người thì thở phào nhẹ nhõm.

“Finn, điều tra người đó cho tôi.”

Phương Ảnh Quân một thân lái xe về nhà, thể hiện sự bực dọc về thẳng phòng mình. Nới lỏng cà vạt, hắn rót cho mình ly rượu, uống cạn. Đúng là cô gái của hắn thật toả sáng, toả sáng đến nỗi ai cũng có thể tiếp cận cô. Hắn vừa cất công ra mặt đuổi Lăng Phong ra khỏi thế giới của cô, thì hôm nay lại xuất hiện một tên nào đó gọi là bạn thân của cô.

“Tiểu thư, cô về rồi, cậu chủ đợi cô ở trên phòng”

Phương Ninh Hinh biết rõ tính kính cẩn của Thím Trương, nhưng không nghĩ đến cảnh bà lại kính cẩn như vậy, rõ ràng đây là nhà của ba mẹ cô, ba mẹ cô là chủ mà.

Cô lễ phép gật đầu sau đó cũng lên lầu, đứng trước của phòng hắn, khẽ chần chừ. Nhưng cô vẫn quyết định bước vào, dù gì cô cũng có việc cần sự đồng ý của hắn.

“Anh hai”

Phương Ninh Hinh bước vào trong căn phòng u tối, chỉ có ánh sáng nhỏ từ bàn làm việc, cô tìm bóng dáng của hắn, chỉ thấy dáng người cao ráo đang quay mặt về phía cửa sổ, phần lưng lại đối diện với cô. không biết vì sao Phương Ninh Hinh lại cảm thấy nhiệt độ trong căn phòng này ngày một giảm đi, cảm giác càng lúc càng lạnh lẽo.

“Em đi học về rồi sao?”

“Phải, hôm nay có giờ kiểm tra, sau đó em đi uống nước với bạn một chút”

“Bạn? Sao anh chưa từng nghe em nhắc đến nhỉ”