Làm Đoàn Sủng Ở Thế Giới Động Vật

Chương 5

Chương 4,5 6 nằm trong chương 3 raw gốc: https://www.jjwxc.net/onebook.php?novelid=8466301&chapterid=3

Suốt chặng đường, nhân viên luôn chú ý đến cảm xúc của Dư Niên, lo cậu nhốt trong l*иg sẽ bất an, nên cứ cách một đoạn lại dừng xe kiểm tra.

Điều khiến tất cả nhân viên an lòng là Dư Niên hoàn toàn không có biểu hiện bất ổn nào.

Vừa vào l*иg, cậu ngoan ngoãn ngồi ăn bánh ngô, ăn xong lại chuyển sang táo, cuối cùng thậm chí cả “thảm” tre cũng bị cậu ăn sạch.

Nhân viên cười ngất: “Dư Niên đúng là lớn gan, chỉ biết ăn mãi.”

Nghe câu này, Dư Niên hơi khựng lại động tác nhai nhóp nhép, trong lòng có chút bất mãn. Cậu thầm lẩm bẩm, không phải cậu lớn gan, mà cậu đang chuẩn bị trước, tích trữ năng lượng.

Dù gì Dư Niên cũng không rõ trạm nghiên cứu sẽ thả cậu ở đâu, càng không biết môi trường ngoài kia có gì ăn không.

Bây giờ không ăn no, lát nữa bị thả rồi lấy sức đâu mà quay về trạm?

Ba chiếc xe chở Dư Niên chạy suốt hai giờ đồng hồ vào vùng núi sâu, cuối cùng dừng lại trước một đỉnh núi.

Từ nửa tháng trước, trạm nghiên cứu đã khảo sát cẩn thận để tìm địa điểm thích hợp nhất cho Dư Niên. Sau khi các chuyên gia thảo luận, họ nhất trí quyết định thả Dư Niên về lãnh địa cũ của cậu—khu rừng nơi cậu từng được tìm thấy khi bị thương.

Khu rừng này có thảm thực vật phong phú, hơn nửa sườn núi phủ đầy rừng tre, một môi trường lý tưởng để gấu trúc sinh sống.

Điều quan trọng hơn cả là, trong phạm vi hơn một trăm cây số quanh khu vực này không hề phát hiện bất kỳ dấu vết hoạt động nào của gấu trúc hoang dã khác.

Gấu trúc phải đến năm tuổi mới được coi là trưởng thành, còn Dư Niên năm nay chỉ vừa tròn hai tuổi, vẫn là một chú gấu non.

Dù trong hai tháng rưỡi chữa thương ở trạm, Dư Niên đã tăng cân đáng kể, nhưng thể trạng hiện tại vẫn chưa phát triển đến đỉnh cao, hoàn toàn không thể sánh với những con gấu trúc trưởng thành khác. Nếu trong tự nhiên xảy ra tranh chấp lãnh thổ, Dư Niên chắc chắn sẽ rơi vào thế yếu.

Hơn nữa, một môi trường quen thuộc sẽ giúp cậu cảm thấy yên tâm hơn.

Sau khi cân nhắc kỹ lưỡng, trạm nghiên cứu quyết định thả Dư Niên về lại khu rừng này.

Cái l*иg sắt được thiết kế đặc biệt có bánh xe bên dưới. Các nhân viên phối hợp, khiêng chú gấu hơn trăm ký từ trên xe xuống.

Sau đó, họ tiếp tục khiêng l*иg sắt tiến sâu vào trong rừng.

Trong suốt quá trình, Dư Niên ngoan ngoãn lạ thường, không phát ra tiếng động nào. Cậu chỉ mở to đôi mắt sáng ngời, chăm chú quan sát từng nhành cây ngọn cỏ, cố ghi nhớ mọi thứ xung quanh.