Chỉ thấy nam chính mặc một chiếc áo khoác dài màu đen, đầu đội mũ phớt đen, khuôn mặt mờ ảo dưới vành mũ, đang đứng sau một quý cô ăn mặc lộng lẫy, từ từ đeo găng tay da màu đen lên.
Ngay lúc Bạc Lỵ tưởng rằng đây là một bộ phim tình cảm thế kỷ 19, đột nhiên nam chính từ phía sau siết cổ quý cô kia, không chút do dự siết chết đối phương.
Đợi đến khi mọi người phát hiện, quý cô kia đã bị ném vào nồi hơi của bữa tiệc, đầu bị nấu đến mức nhũn ra, váy ren bồng bềnh trong canh thịt, giống như lớp mỡ đông lại trên mặt nước canh.
Bạc Lỵ: "..."
Cô dừng bàn tay đang định đặt đồ ăn ngoài lại.
Cũng chính lúc này, cô mới để ý thấy, tên của bộ phim này là —— 《Bóng Ma Trong Nhà Hát》.
Bạc Lỵ: "???"
Cô lên mạng tìm kiếm một lúc mới biết, đây là phiên bản kinh dị của 《Bóng Ma Trong Nhà Hát》, được quay vào những năm thập niên bảy mươi của thế kỷ trước, đạo diễn đã thêm vào rất nhiều cảnh máu me bắn tung tóe.
Trong nguyên tác, nam chính yêu một nữ diễn viên múa ba lê của Nhà hát nhạc kịch Paris, vừa truyền thụ kỹ thuật thanh nhạc cho nàng, vừa uy hϊếp giám đốc nhà hát, để nàng thay thế thiếu nữ Soprano nổi tiếng lên biểu diễn trên sân khấu.
Đương nhiên thiếu nữ Soprano không đồng ý. Vì vậy, trong lúc cô ấy đang biểu diễn, không biết nam chính đã dùng cách gì, lại khiến cô ấy phát ra tiếng kêu quái dị như ếch nhái ngay trước mặt mọi người, khiến cô ấy mất hết mặt mũi trước khán giả.
Còn trong bộ phim này, nam chính trực tiếp dùng dây thòng lọng siết chết thiếu nữ Soprano, sau đó ném vào nồi hơi.
Trong nguyên tác, tuy rằng nam chính bắt cóc nữ chính, giam cầm nàng trong mê cung dưới lòng đất, ép nàng phải ở bên mình, nhưng sau khi được nàng hôn, hắn đã từ bỏ ý nghĩ cực đoan này, bằng lòng tác thành cho cô ấy và nam phụ.
Trong bộ phim này, nam chính giống như một con quái vật không có nhân tính, lúc để lộ bộ mặt thật, cũng không đơn giản là tháo mặt nạ xuống, mà là tàn nhẫn lột cả da mặt của mình ra.
Cho đến cuối cùng, hắn vẫn không được nữ chính cảm hóa, mà luôn chuẩn bị sẵn sàng cùng chết với nàng.
Đương nhiên, nữ chính cũng không hôn hắn, mà thiêu chết hắn trong mê cung dưới lòng đất.
Nhưng cũng giống như hầu hết các bộ phim kinh dị Âu Mỹ, bộ phim này chẳng đáng sợ chút nào.
Bạc Lỵ xem một lúc, click mở ứng dụng đặt đồ ăn ra.
Nói một cách công bằng, bộ phim này chỉ ở mức trung bình khá. Phim kinh dị do Âu Mỹ sản xuất luôn như vậy, không có bất kỳ áp lực tâm lý nào, chỉ có máu me tuôn trào, những cảnh quay trần trụi.
Nhưng tất cả những điều này, đều thành lập trên cơ sở cô đang sống trong một thế giới bình thường.
... Nếu cô xuyên vào phiên bản kinh dị của 《Bóng Ma Trong Nhà Hát》, vậy thì còn kinh khủng hơn phim kinh dị Đông Á nhiều.
Dù sao thì, trong phim kinh dị Đông Á, chỉ cần không phạm phải những điều kiêng kỵ của ma quỷ, về cơ bản là có thể bình an vô sự.
Nhưng trong thế giới phim kinh dị Âu Mỹ, nguyên nhân dẫn đến cái chết lại có quá nhiều.
Trong nhà có một đứa em trai ít nói; mẹ từng nɠɵạı ŧìиɧ; đi cắm trại dã ngoại; tụ tập ăn uống trong công viên; tham gia tiệc tùng với bạn trai, và nhận một nụ hôn.
Đều có thể trở thành lý do bị kẻ biếи ŧɦái truy sát.
Bạc Lỵ càng nghĩ càng rợn tóc gáy.
Cô sẽ không bao giờ nói phim kinh dị Âu Mỹ không đáng sợ nữa.
Trước đây rốt cuộc cô đã sống một cuộc sống bình yên đến mức nào, mới cho
rằng bị kẻ biếи ŧɦái truy sát thì không đáng sợ chứ!
Mất một lúc lâu, Bạc Lỵ mới miễn cưỡng đè nén được nhịp tim đang đập loạn xạ.
Cho dù Eric có đeo mặt nạ, biết hát, biết thuật nói tiếng bụng, biết làm ảo thuật, thì cũng chưa chắc đã là Bóng Ma Trong Nhà Hát, càng không chắc là Bóng Ma Trong Nhà Hát phiên bản kinh dị.
Hơn nữa, lỡ như cô xuyên vào nguyên tác thì sao?
... Hình như cũng chẳng khác biệt là mấy.
Nam chính trong nguyên tác cũng là một kẻ điên, nếu nữ chính không ở bên hắn, hắn sẽ cho nổ tung Nhà hát nhạc kịch Paris.
Nam chính trong vở nhạc kịch có vẻ bình thường hơn một chút, nhưng thực tế cũng không bình thường lắm, thôi miên nữ chính, bắt cóc nữ chính, suýt chút nữa treo cổ vị hôn phu của nữ chính.
Điểm khác biệt duy nhất là không có ý định cho nổ tung nhà hát, nhưng nếu bị ép đến đường cùng thì cũng chưa biết chừng.