Vũ Điệu Của Quỷ: Hàn Tổng, Là Anh Nợ Gia Đình Tôi

Chương 26: Dùng lý do công việc để phá hoại buổi ăn tối của cô và anh trai cô

Tại nhà hàng Riverside HAPPY

Khi bước vào nhà hàng sang trọng, cô liền bắt gặp bóng dáng quen thuộc của Tôn Quân Hạo. Anh trai cô đã chờ sẵn tại một bàn ăn riêng, với ánh mắt đăm chiêu nhìn ra ngoài cửa sổ.

"Anh Hạo!"

Tôn An Kỳ vui vẻ gọi lên, nhanh chóng tiến lại và ôm chầm lấy anh trai. Cô nhận thấy Tôn Quân Hạo có vẻ hơi đăm chiêu, nhưng vẫn cố gắng nở một nụ cười để đón chào em gái.

"Em đến rồi à. Anh rất mừng được gặp em"

Tôn Quân Hạo ôm lại Tôn An Kỳ, giọng điệu trầm ấm và trìu mến.

Hai anh em ngồi xuống bàn ăn, bắt đầu thưởng thức các món ăn sang trọng mà nhà hàng mang ra. Bầu không khí cũng dần trở nên ấm cúng hơn khi họ trò chuyện về những chuyện nhỏ nhặt trong cuộc sống.

Tôn Quân Hạo ngồi đối diện Tôn An Kỳ, với vẻ ngoài lịch lãm và cuốn hút. Anh là một người đàn ông cao ráo, với thân hình cường tráng và tương xứng. Mái tóc đen nhánh được chải gọn gàng, khiến khuôn mặt anh thêm phần sắc sảo và nam tính.

Đôi mắt Tôn Quân Hạo sâu thăm thẳm, như thể luôn ẩn chứa những suy tư và bí ẩn bên trong. Đôi lông mày rậm rạp nhíu lại, tạo nên một vẻ đăm chiêu trên gương mặt anh.

Tuy nhiên, mỗi khi nhìn về phía Tôn An Kỳ, ánh mắt Tôn Quân Hạo lại ấm áp và đầy trìu mến. Có lẽ chỉ với em gái của mình, anh mới thực sự để lộ ra những cảm xúc chân thành.

“Anh thật biết tạo bất ngờ cho em đó”

“Anh chuyển công tác đến đây rồi”

Tôn Quân Hạo là một bác sĩ phẫu thuật tài năng, từng làm việc tại những bệnh viện danh tiếng ở nước ngoài. Với những thành tích và công trình nghiên cứu ấn tượng, anh đã được mời về làm việc tại một bệnh viện lớn ở đây.

Tuy nhiên, mục đích sâu xa khiến Tôn Quân Hạo quyết định về nước không chỉ là công việc. Mà chính là vì cô em gái yêu quý của anh - Tôn An Kỳ.

“Anh đúng thật tài giỏi mà”

Tôn Quân Hạo không thể rời mắt khỏi Tôn An Kỳ. Khi nhìn vào đôi mắt hiền dịu và nụ cười rạng rỡ của em gái, anh cảm thấy tim mình chợt xao xuyến.

Tôn An Kỳ chợt có điện thoại, cô nhìn vào màn hình hiển thị người gọi đến cô cũng nhanh tay bắt máy.

“Em nghe đây chị Di”

“Sao, bây giờ ư? Được em sẽ qua đó”

Tôn An kỳ tắt điện thoại, nhìn Tôn Quân Hạo với ánh mắt khó xử ngại ngùng. Rõ ràng cô đã sắp xếp thời gian để được buổi ăn tối cùng anh, nhưng cuối cùng lại bị công việc gấp ảnh hưởng đến buổi ăn tối này.

“An An, có việc gì khó xử sao??”

Tôn Quân Hạo nhìn ra dáng vẻ khó xử của cô, anh biết cô đang có vấn đề gì đó cần giải quyết.

“Anh Hạo, em có việc cần phải quay lại công ty một chút. Xem ra buổi tối này có lẽ sẽ kết thúc tại đây rồi”

Tôn An Kỳ rất áy náy với anh, cô có chút rụt rè, giọng nói lại nhỏ dần.

“Không sao, An An có việc cứ đi trước đi, chúng ta còn nhiều cơ hội khác mà”

Tôn Quân Hạo rất trìu mến nhìn cô. Tôn An Kỳ mặc dù rất không muốn rời đi, nhưng cô cũng bất đắc cầm túi xách đứng lên rời đi.

Tôn An Kỳ bước ra khỏi nhà hàng sang trọng, bộ váy thanh lịch của cô thoáng bay trong gió đêm. Cô vừa trải qua buổi tối ấm cúng bên anh trai Tôn Quân Hạo. Bước chân vội vã, Tôn An Kỳ nhanh chóng quay trở lại trụ sở công ty. Mặc dù không mong muốn phải rời khỏi bữa tối ấm cúng bên anh trai, nhưng cô hiểu rằng công việc vẫn là ưu tiên hàng đầu.

Tôn An Kỳ vội vã dọc hành lang, tay ôm chặt tập hồ sơ quan trọng. Cô biết Doãn Trần Di đang chờ đợi và không thể để Doãn Trần Di phải mất thêm quá nhiều thời gian. Cô gọi điện thoại cho Doãn Trần Di thì chị ấy không bắt máy, chỉ phản hồi lại bằng tin nhắn trước đó, chính là Doãn Trần Di đã bay qua Hy Lạp công tác. Trước khi lên máy bay chị ấy có nhắn địa chỉ để cô mang hồ sơ đến cho hắn. Nhưng nhìn địa chỉ trong điện thoại, hai mắt Tôn An Kỳ mở to.

“Sao địa chỉ này trông quen thế?”