Thập Niên 70: Chồng À, Cùng Nhau Trồng Trọt Đi

Chương 30

Trong phòng, Đường Trung Hòa vẫn đang dặn dò bà Đường và mọi người: “Trong vài tháng tới không được để con bé rời khỏi tầm mắt.”

Bà Đường: “Yên tâm đi, tôi sẽ trông nó từng bước một.”

Đường Trung Hòa: “Bà không được đâu, bà sẽ kí©ɧ ŧɧí©ɧ nó. Tốt nhất để chú hai và thím hai trông coi.”

Cha mẹ Đường không chút do dự đồng ý ngay.

Bà Đường không chịu, nói họ còn phải đi làm, đó là trụ cột kiếm công điểm của gia đình.

Đường Trung Hòa không để lại chút đường lui: “Bà nội, loại bệnh tâm thần này mà bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ thì sẽ nghiêm trọng hơn. Nói thế này cho dễ hiểu, giống như nhà cháy mà bà còn mang dầu tới dập lửa?”

Bà Đường lập tức hiểu ra.

Hóa ra con bé chết tiệt này ghét bà ta đến vậy?

Bên ngoài, bác gái cả cũng xót xa. Sau này vợ chú hai không đi làm để trông con bé điên thì làm sao được?

Nhà chú hai làm việc rất giỏi, một ngày kiếm được tám công điểm.

Phụ nữ bình thường chỉ được sáu, bảy công thôi.

Bà ta còn định nói gì đó, nhưng trong phòng bác cả Đường đã lên tiếng, nói dù thế nào cũng phải chữa bệnh cho cháu gái.

Mọi người đều đã mệt, Đường Trung Hòa nói xong cũng từ biệt ra về, còn dặn đi dặn lại rằng không được rời khỏi Đường Viên, tốt nhất là mẹ cô ở cạnh suốt, thêm nữa là phải cho cô ăn những thứ bổ dưỡng.

Nhìn cô bé gầy gò, cánh tay nhỏ như chỉ cần bẻ nhẹ là gãy, thật đáng thương.

Ngày mai còn phải đi làm, bà Đường cũng thúc mọi người đi ngủ.

Cha Đường tiễn anh trai ra cửa phòng phía đông, cảm kích vô cùng: “Anh cả, từ nhỏ anh đã coi Viên Viên như con gái ruột, tôi biết mà.”

Ông hàm ý cảm ơn anh trai, cảm ơn vì đã đồng ý chữa bệnh cho Đường Viên.

Bác cả Đường: “Đó là dĩ nhiên, cậu luôn coi Văn và các anh em nó như con mình, chẳng lẽ tôi lại không như thế?”

Cha Đường trong lòng biết ơn, nghĩ rằng quả nhiên anh em ruột có khác.

Ông nằm trên giường ngoài nhưng vẫn để ý động tĩnh trong phòng, chỉ cần con gái có gì không ổn ông sẵn sàng dậy ngay.

Trong lòng Đường Vũ cũng có suy tính, nếu Viên Viên điên, thì ai sẽ đổi hôn cho anh ta?

Hương Nhi à?

Mẹ anh ta có chịu không?

Mẹ anh ta suốt ngày nói Hương Nhi phải lấy một người ở thành phố, lỡ như bà không chịu thì sao?

Vậy anh ta phải lấy vợ kiểu gì đây?

Nên đợi khi Viên Viên đỡ hơn một chút thì mau chóng quyết định.

Đường Viên hiểu cha cô mệt mỏi, nên buổi sáng không gây náo loạn.

Nhưng cô sẽ không để mọi chuyện “phục hồi” êm ả như vậy, chữa khỏi rồi cô làm sao đòi chia nhà?