Động thái lớn như vậy của Lương Hạc, tất nhiên là sẽ thu hút sự chú ý, nhất là trước đây danh tiếng của Chim Nho Nhỏ trong giới rất cao ngạo.
Thời gian sản xuất được tính bằng năm, hoặc không xuất hiện, hoặc một khi xuất hiện thì là những tác phẩm với hiệu ứng lớn, những đoạn phim được cắt chủ yếu là các thể loại khoa học viễn tưởng.
Với kỹ thuật cool ngầu cộng với không khí cao ngạo của phim, giới biên tập nghiệp dư đã đưa ra đủ loại đoán định về Chim Nho Nhỏ, nhiều nhất là giả thuyết Chim Nho Nhỏ chính là người trong giới, những tác phẩm này chỉ là bài tập của hắn, nhưng cũng không phải không có ý kiến phản đối, tóm lại là ý kiến rất đa dạng.
Danh tiếng của Chim Nho Nhỏ đạt đến đỉnh cao nhất là cách đây một năm, khi đó có một đại lão trong giới ngỏ lời mời, hi vọng hắn theo con đường chuyên nghiệp, thực sự bước vào giới này, kết quả bị Chim Nho Nhỏ từ chối.
Trong giới rất ngạc nhiên, một người xuất thân nghiệp dư ngoài ngành được các chuyên gia công nhận không phải là chuyện dễ.
Có lẽ vì bị quấy rầy, sau này Chim Nho Nhỏ luôn có câu nói ở đầu mỗi video: "Nghiệp dư làm cho vui, không theo đường thương mại".
Như một ngọn cờ của giới nghiệp dư, mỗi video của Chim Nho Nhỏ đều được mọi người nghiên cứu kỹ lưỡng. Những đoạn phim hắn biên tập luôn có chiều sâu, ngay cả khi tính theo năm, vẫn đủ để người khác tiêu hóa dần dần.
Nhưng cách đây nửa tháng, Chim Nho Nhỏ như bị điên, mỗi ngày đều tung ra một video.
Ban đầu, mọi người còn háo hức, nghĩ sẽ có một đợt kiến thức mới để học. Nhưng càng xem càng thấy không thích hợp, này... trong video đều là một người!
Giới biên tập nghiệp dư còn chưa kịp hiểu chuyện gì, thì một đợt fan của Trì Dương đã nghe danh ồ ạt kéo đến, bị những video điêu luyện này đút lương thực đến mức kêu oai oái, cô chia sẻ một cái, tôi chia sẻ một cái, Trì Dương đã chiếm trọn nửa tháng bảng xếp hạng chủ đề.
Những người qua đường hóng hớt ban đầu là bị hấp dẫn bởi độ hot, sau khi vào xem lại bị chính kỹ năng biên tập kỳ diệu này mê hoặc, cuối cùng khi mò đến đài Thanh Thành thì hoàn toàn bị vẻ đẹp của Trì Dương chinh phục, đồng loạt tuyên bố trở thành fan của Trì Dương.
Còn Chim Nho Nhỏ...
Là một chủ kênh có khả năng biến những hình ảnh và video giống nhau thành những câu chuyện hoàn toàn khác nhau, chắc chắn sẽ bị các fan của Trì Dương đào xới tận gốc.
Nhưng khi những video ngầu lòi trước đây được lôi ra, mọi người đã im lặng.
【Có phải tài khoản của chủ kênh bị đánh cắp rồi không? Chắc chắn chủ kênh quay lại sẽ tức điên mất.】
【+1, trông chủ kênh này rõ ràng là người đứng đắn.】
【Đằng trên nói gì vậy? Thước Kẻ chúng ta không phải là người đứng đắn sao?】(Thước kẻ: tên fandom của Trì Dương, đồng âm Trì tử)
【Người chuyên nghiệp hiện thân phân tích, đều là cùng một Chim Nho Nhỏ, kỹ thuật biên tập hoàn toàn giống nhau.】
【Tán thành, biên tập nghiệp dư +1. Kỹ thuật biên tập trâu bò kỳ diệu như thế này chỉ thấy ở một mình Chim Nho Nhỏ.】
Được xác nhận bởi cả chuyên nghiệp lẫn phi chuyên nghiệp, nhóm Thước Kẻ, cũng chính là fan của Trì Dương đã phát cuồng.
【Xem này, xem này, đây chính là sức hấp dẫn của chồng tôi! Một đại lão cũng bị chồng tôi mê hoặc!】
Từ đó, Trì Dương được phong là "sát thủ nam thẳng".
Không phải do fan Trì Dương phong, mà do giới biên tập phong.
Bởi trong giới biên tập, Chim Nho Nhỏ là một người đàn ông bí ẩn và cao ngạo. Một người có đôi bàn tay thần, coi tiền của như rác rưởi, không ai có thể tiếp cận.
Còn Lương Hạc? Cô đang bận ăn những lương thực mình đã làm!
Ngày 2 là ngày phát hành tạp chí Thiên Đồ hàng tháng, Lương Hạc đã chờ đợi suốt một tháng, mệt mỏi đến nỗi tiều tụy. Bởi vì cô đã chán những lương thực mình sản xuất, cô cần nguồn máu mới. Vì vậy, sáng sớm cô đã đến điểm bán báo cách chung cư tận bốn con đường lớn để chờ.
"Ông ơi, ông không mở cửa ạ?" Lương Hạc ngồi xổm xuống, cố gắng trò chuyện với ông lão đang hút thuốc trước điểm bán báo, muốn mua tạp chí sớm nhất có thể.
"Sao?" Ông lão lạnh lùng, liếc Lương Hạc một cái và thốt ra một từ.
"Cháu muốn mua đồ." Lương Hạc vẫn giữ tư thế ngồi xổm, di chuyển lại gần ông lão, lấy tay che miệng nói nhỏ.
Ông lão nhìn Lương Hạc từ trên xuống dưới, trầm giọng: "Chỗ tôi không bán bαo ©αo sυ, cách vách quẹo trái có máy bán hàng tự động."
"......" Lương Hạc suýt nữa bị sặc nước bọt của mình.
"Cháu đến mua nguồn động viên tinh thần của mình, không có anh ấy thì cuộc đời cháu sẽ vô vị." Lương Hạc dừng lại, nói một cách trang trọng: “Vậy nên ông ơi ông không mở cửa ạ? Đã bảy giờ rồi!"
Ông lão nhìn Lương Hạc như nhìn một người điên, nói: "Vậy cũng phải đợi tôi hút hết điếu thuốc này đã."
Một già một trẻ ngồi xổm ở đầu đường lớn, một người nhìn xuống mặt đất, một người hút thuốc, trông thế nào cũng rất kỳ lạ.
Ba phút sau, điểm bán báo mở cửa, ông lão chậm rãi đặt tạp chí mới lên trên cùng.
Lương Hạc hít sâu một hơi, nhẹ nhàng cầm lấy số mới nhất của Thiên Đồ, áp sát ngực, khép mắt si mê: "Nguồn động viên của tôi!"
"Cô gái, sáng sớm ngày ra, cô đừng phát bệnh ở quán của tôi.” Ông lão quàng khăn lên cổ, không khách sáo nói: "Bộ xương già này của tôi không chịu nổi."
"Vâng." Lương Hạc lập tức thu lại biểu cảm, trả tiền một cách nghiêm túc, rồi... nhảy chân sáo về khu chung cư.
"Thời buổi này, con gái sao mà như bà điên thế không biết?" Ông lão ngậm điếu thuốc mới, lắc đầu, rồi nhìn thoáng qua chỗ Lương Hạc vừa mua tạp chí.
Một người đàn ông mặc áo sơ mi đen được cắt may vừa vặn, nút áo trên cùng cởi ra, khuôn mặt anh tuấn và sắc sảo mang vẻ lơ đãng, thoải mái ngồi trên một chiếc ghế gỗ thông thường.
"Ngôi sao này trông khá điển trai..." Ông lão nhỏ giọng lẩm bẩm.
Lương Hạc về nhà và xem kỹ bìa, không thể không nói các nhϊếp ảnh gia của Thiên Đồ rất táo bạo, thông thường các tạp chí sẽ cố ý phóng to tỉ lệ khuôn mặt của ngôi sao, như thế càng phù hợp với lý luận mặt bìa.
Nhưng lần này, bức ảnh của Trì Dương lại là một khung cảnh xa, một hành lang dài, một chiếc ghế gỗ đột ngột, cộng với vẻ ngoài cực kỳ có tính công kích của người đàn ông, tất cả đều rất kỳ lạ, mang đến cảm giác không thoải mái ở mọi nơi.
Cố tình!
Khí chất riêng của người đàn ông, ánh mắt lạnh lùng và kiêu ngạo đã kết hợp tất cả lại, lại khiến mọi thứ trông lại có vẻ hết thảy vốn nên như thế.
Lương Hạc nhìn chằm chằm vào bức ảnh bìa trong suốt nửa giờ, cuối cùng mới chịu di chuyển ánh mắt.
Chẳng trách đàn anh Lưu nói Trì Dương phù hợp với điện ảnh, một khuôn mặt sắc sảo và toàn diện như vậy trong giới giải trí không phải là không có, nhưng hoàn toàn không có góc chết vẫn là người đầu tiên Lương Hạc thấy. Chỉ cần anh thả lỏng hoàn toàn, con đường diễn xuất chắc chắn rất rộng.
Ngay cả Lương Hạc cũng cảm thấy bố cục táo bạo, hiệu ứng kỳ diệu, huống chi người bình thường.
Trang chính thức của Thiên Đồ vừa đăng tải, Trương Thành Nghiệp chuyển tiếp qua Weibo của Trì Dương, ngay lập tức đã bùng nổ!
【Đây là thần tiên nào vậy!】
【Mẹ tôi hỏi tại sao tôi cười, tôi bảo tôi thấy chồng tương lai.】
【Mọi người còn đang ngây ra làm gì? Mua đi!】
Trang chủ đầy ắp những người nói sẽ mua tạp chí Thiên Đồ số mới nhất, muốn cắt ảnh dán ở đầu giường!
Phía Thiên Đồ đã nghĩ đến một khi tung bức ảnh này ra sẽ gây chú ý, nhưng không ngờ nó lại gây sốt đến mức độ này, chưa đầy hai giờ, tất cả các tạp chí đã bán hết sạch, tồn kho không còn một mảnh, cuối cùng Thiên Đồ buộc phải in thêm khẩn cấp.
Trong lúc mọi người chú ý đến Trì Dương, điện thoại của nhϊếp ảnh gia được Thiên Đồ phái ra chụp cho Trì Dương đã bị người ta gọi ầm ầm.
Người thường chỉ biết nói đẹp! Ngầu! Nhưng người chuyên nghiệp lại có thể nhìn ra được những thứ không giống.
Khuôn mặt và khí chất của Trì Dương là một chuyện, nhưng việc thể hiện chúng một cách hoàn hảo lại là chuyện khác, vì vậy nhϊếp ảnh gia này vô cùng giỏi giang.
Nếu nhϊếp ảnh gia này là người được Thiên Đồ sử dụng thường xuyên trước đây thì sẽ không gây nên sóng gió gì, bởi Thiên Đồ sẽ không để người này rời đi.
Trần Chiến đã lâu là nhϊếp ảnh gia dự phòng số N của Thiên Đồ, cơ bản không được sử dụng nhiều. Hôm đó cũng là một sự trùng hợp, nhϊếp ảnh gia khác hoặc đang bận, hoặc bị kẹt xe giữa chừng, không thể để người khác chờ đợi, lớn nhỏ gì cũng là ngôi sao vừa nổi lên, cuối cùng chỉ có anh ta lên thay.
Một nhϊếp ảnh gia thay thế bổ sung mà lại giỏi như vậy, tất nhiên sẽ khiến người ta động lòng muốn đào góc tường mời về.
Nhưng ngay tại thời điểm Trần Chiến giao bức ảnh bìa cho cấp trên, công ty đã ký một hợp đồng mới với anh ta, Trần Chiến vẫn quyết định ở lại.