Đạo Diễn Cô Ấy Không Nhìn Mặt

Chương 4: Nhân tài!

Giải trí khác với các ngành nghề khác, không có giai đoạn chuyển tiếp. Ai nổi tiếng thì ngay lập tức sẽ có rất nhiều tài nguyên tự động tìm đến, nếu nắm bắt được thì có thể đứng vững, không nắm bắt được thì chỉ như một đóa bọt sóng, chốc lát đã biến mất.

Trương Thành Nghiệp hiện tại mỗi ngày điện thoại không ngừng, không một ngoại lệ nào đều là đến tìm Trì Dương bàn hợp tác. Nhưng anh ấy cũng hiểu rõ việc tiêu thụ quá mức không phải là điều tốt, nếu Trì Dương muốn đứng vững, về sau không có vết nhơ thì không thể cái gì cũng nhận, phải có một tác phẩm ra trò để chống đỡ.

"Bên Lam Diệu muốn phát hành album cho cậu, rèn sắt khi còn nóng." Trương Thành Nghiệp còn khá hài lòng với tài nguyên của Lam Diệu: “Ngoài ra, hiện tại có một vài hãng muốn ký hợp đồng quảng cáo, anh đã từ chối hết."

Việc ký hợp đồng quảng cáo đối với các ngôi sao chỉ có hai mục đích, một là kiếm tiền, một là kiếm danh tiếng.

Trì Dương không thiếu tiền, anh thiếu các hợp đồng quảng cáo của các thương hiệu hàng đầu. Nhưng anh mới vừa debut từ cuộc thi tuyển chọn, chưa có danh tiếng đủ để tiếp cận bất kỳ thương hiệu quốc tế nào.

"Tùy anh." Âm nhạc đối với Trì Dương là thứ đã ăn sâu vào xương máu, yêu cầu anh phát hành album không hề có áp lực gì.

Trương Thành Nghiệp nhìn người đàn ông lạnh lùng đối diện cũng không để tâm, anh ấy hiểu rõ tại sao Trì Dương lại muốn gia nhập làng giải trí.

Trì Dương cúi mắt nhìn những mẫu do Thiên Đồ gửi tới trên bàn, sau một lúc mới lên tiếng: "Không cần quan tâm đến thời gian của em, anh cứ sắp xếp đi, hiện tại em chỉ là một ca sĩ."

"Được." Trương Thành Nghiệp gật đầu rồi hỏi tiếp: “Tài khoản Weibo của cậu sẽ do chính cậu quản lý hay để người khác?"

Trì Dương bằng một chương trình tuyển chọn, số lượng người theo dõi trên Weibo đã tăng vọt gần bằng các ngôi sao hàng đầu, là người đầu tiên trong giới giải trí làm được điều này.

Trì Dương không nói gì, đôi mắt hơi nhếch lên, rõ ràng đang chờ câu trả lời của Trương Thành Nghiệp.

"Anh đề nghị cậu tự quản lý, bình thường không cần đăng quá nhiều, thỉnh thoảng vài bức ảnh tự chụp có lệ qua qua là được." Trương Thành Nghiệp đã theo Trì Dương nhiều năm nên hiểu phần nào tính cách của anh, anh không thích để mọi việc thoát khỏi sự kiểm soát của mình, vì vậy vô thức cho rằng việc quản lý Weibo vẫn do chính Trì Dương tự làm tốt hơn.

"Tự chụp?" Giọng nói khàn khàn của Trì Dương vang lên trong căn phòng rộng.

"Hiện nay đều lưu hành cái này, để thu hút fan." Trương Thành Nghiệp nuốt nước bọt, cũng biết là đang khó xử người ta. Dù sao người trước mắt thật sự không có khả năng sẽ làm chuyện tự chụp.

Trì Dương nhíu mày: "Anh làm, em không quan tâm."

"Được, cũng được." Trương Thành Nghiệp rút lại lời mình: "Anh sẽ đưa mật khẩu cho cậu, khi nào cậu muốn dùng cũng tiện."

Thực ra Trương Thành Nghiệp chỉ là nói cho có, anh ấy biết người đàn ông này không giống như sẽ có ngày dùng đến.

Sau khi mọi người đi rồi, Trì Dương mới từ từ dựa vào ghế sofa, nhắm mắt vài phút rồi mới đứng dậy đi vào phòng làm việc.

***

Trong một tháng qua Lương Hạc đã trải qua... Tim gan cồn cào.

Bộ phim thần tượng kia đã quay xong được nửa tháng, khi đóng máy cô còn lưu lại số Wechat của Dịch Vi, thực sự cảm thấy tiếc nuối vì một diễn viên giỏi đã bỏ phí nhiều năm như vậy.

Nhưng Trương Tinh Phàm lại giữ khoảng cách xa với cô, có lẽ là do ngại ngùng. Còn xem như có thể cứu chữa, là một người biết xấu hổ.

Lương Hạc cũng coi như chuyện trước đó tại tòa nhà Lê Ma chưa từng xảy ra, cô không đến mức nhỏ nhen đến mức trù dập người khác. Hơn nữa Trương Tinh Phàm là đàn em của cô, khuôn mặt cũng khá ưa nhìn.

Trương Tinh Phàm thì không phóng khoáng như cô, mỗi ngày đến phim trường đều hết sức lo lắng, sợ một ngày nào đó Lương Hạc sẽ đuổi cậu ra khỏi phim trường, nói không muốn cậu đóng phim nữa.

Lương Hạc... đâu phải chưa từng làm chuyện này.

Hồi cậu còn học ở trường, toàn trường đều đang bàn tán, Lương Hạc khoa đạo diễn đã đơn phương xé hợp đồng, làm mất lòng các nhà đầu tư, phải bồi thường một khoản nợ lớn.

Lý do là gì? Nói là không ưa nam diễn viên, muốn đuổi anh ta đi. Phải biết rằng lúc đó phim đã quay được 70-80%, các nhà đầu tư và diễn viên đều chờ mong bộ phim này sẽ nổi tiếng!

Không ngờ Lương Hạc nói không làm thì không làm.

Chuyện này đã từng lên tiêu đề, toàn bộ đều chỉ trích Lương Hạc, thậm chí có người còn muốn đóng băng sự nghiệp của cô.

Năm đó Lương Hạc đang học năm cuối, đúng vào thời điểm sắp tốt nghiệp, cô không giải thích gì cả, chỉ nói là thấy nam diễn viên ngứa mắt, không muốn quay nữa. Cuối cùng số tiền và danh tiếng kiếm được trong hai năm trước đều bị mất trắng.

Lương Hạc có thể làm chuyện tùy hứng như này một lần thì sẽ có thể làm lần thứ hai. Vì vậy Trương Tinh Phàm cả ngày đều mặt ủ mày ê, sợ chết đi được.

Cậu lại không dám nói với trợ lý, cũng không thể nói rằng mình đã không biết xấu hổ mà tỏ tình với đạo diễn Lương Hạc đúng không.

Lương Hạc không biết những suy nghĩ vẩn vơ trong lòng cậu, hiện tại cô đang rất mệt mỏi!

Những người theo đuổi ngôi sao đều biết, chỉ có ăn no thì mới vui vẻ. Nhưng Trì Dương lại là một người mới không thể mới hơn, ngoài một tin chuyển tiếp từ tạp chí Thiên Đồ, anh không có gì khác, Weibo của anh gần như bỏ trống.

Lương Hạc chỉ có thể dựa vào chương trình tuyển chọn của đài Thanh Thành để vượt qua được hơn nửa tháng.

Nhưng Lương Hạc ngoài vai trò là một đạo diễn, cô còn là một nhà biên tập, rất nổi tiếng trong giới nghiệp dư.

Hồi đầu khi hợp tác với Từ Minh để quay bộ phim đầu tiên, không có nhiều vốn, giống như một xưởng sản xuất nhỏ, cuối cùng lại bị nhà biên tập chơi khăm.

Lương Hạc tức giận đến mức đau gan, nhưng không có cách nào. Cuối cùng cô đã dành hai tháng để tự học thành tài.

Chuyện này ngoài Từ Minh ra không ai biết, trong thời gian rảnh rỗi, Lương Hạc cũng sẽ tự biên tập một số thứ để luyện tay, đăng lên mạng. Từ từ, danh tiếng của cô trong giới biên tập nghiệp dư đã nổi lên.

Vì vậy sau khi kết thúc phim, Lương Hạc đã ru rú ở nhà, không đi đâu. Ngày đêm mải mê biên tập các video, ảnh về Trì Dương.

Với một đạo diễn như Lương Hạc, những video như vậy quả thực là chuyện dễ dàng. Mỗi ngày biên tập xong, cô cảm thấy như được hít hơi thần tiên, tiếp thêm năng lượng!

Thế này còn chưa hết, nhìn thấy quá nhiều người hâm mộ đang gào khóc đòi ăn trên mạng, Lương Hạc đồng cảm và đăng tất cả các video đã biên tập lên mạng.

Có lương thực, tất cả cùng chia sẻ, cô chính là trượng nghĩa như vậy!

Nửa tháng sau đó trở thành một bữa tiệc cuồng hoan của fan Trì Dương, mỗi ngày đúng giờ đều có người gửi những video chất lượng cao để nhét vào miệng, ai mà chẳng điên cuồng?

Nhờ những video này, lượng fan của Trì Dương lại tăng một làn sóng.

"Kỳ lạ." Trương Thành Nghiệp mở Weibo, giật mình: “Sao lại..."

Những ngày này, Trì Dương đang chuẩn bị album đầu tiên, Trương Thành Nghiệp cũng bận rộn không có thời gian để giúp Trì Dương quản lý Weibo, huống chi anh ấy còn có những công việc khác. Anh ấy đã sẵn sàng tâm lý để fan sụt giảm một phần, chỉ chờ tạp chí của Thiên Đồ ra trong tháng tới để tăng thêm độ nổi tiếng và chủ đề.

Nhưng không ngờ số lượng fan không giảm mà còn tăng, hiện tại đã đạt đến mức của các ngôi sao hàng đầu.

"Chuyện gì vậy?" Trì Dương vừa mới ra khỏi phòng thu, nghe Trương Thành Nghiệp nói chuyện nên không khỏi hỏi một câu.

"Ồ, không có gì." Trương Thành Nghiệp ngẩng đầu cười, bỏ điện thoại vào túi, dự định tối sẽ xem xét chuyện gì đã xảy ra. Cũng tại anh ấy bất cẩn, không chú ý đến những diễn biến trên mạng.

"Ngày mai em sẽ đi ra ngoài một chuyến, anh sắp xếp lại lịch trình, nếu có việc gì thì lùi lại." Trì Dương dựa vào tường, nhíu mày, cằm hơi ngước lên tạo thành một đường nét sắc sảo.

"Được." Trương Thành Nghiệp đưa hộp kẹo trong tay qua và gật đầu.

Trì Dương theo thói quen tiếp lấy, mở ra lấy một viên bỏ vào miệng, giảm bớt một chút khó chịu.

Buổi tối Trương Thành Nghiệp về nhà, vứt túi công văn xuống, ngồi trên ghế sofa lướt Weibo.

"Sao hôm nay về sớm thế?" Khổng Duyệt Tinh đi qua giúp anh ấy xoa vai, dịu dàng hỏi.

"Hôm nay Trì Dương kết thúc ghi âm sớm, ngày mai cũng không có việc gì, nên anh về sớm." Trương Thành Nghiệp ngẩng đầu cười nói.

"Sau này Tiểu Trì sẽ trở thành ngôi sao thật sao?" Khổng Duyệt Tinh hỏi điều này không phải vì Trì Dương, mà vì Trương Thành Nghiệp.

Hai người kết hôn ngay sau khi tốt nghiệp, những năm trước Trương Thành Nghiệp vẫn còn làm việc tại một công ty chứng khoán tài chính, một ngày nào đó bỗng nhiên trở thành người quản lý của Trì Dương. Cô ấy không hiểu nổi, đã từng hỏi một lần, nhưng Trương Thành Nghiệp không nói gì.

"Đúng vậy, sau này anh sẽ là quản lý của một ngôi sao lớn." Trương Thành Nghiệp đứng dậy ôm lấy vợ mình cười nói: “Sau này em muốn chữ ký của ai, anh sẽ giúp em xin được."

Khổng Duyệt Tinh nhẹ nhàng cười: "Lại không phải trẻ con, theo đuổi ngôi sao cái gì?"

Hai người mật ngọt một lúc, Khổng Duyệt Tinh đi chuẩn bị bữa tối, sau khi buông ra, Trương Thành Nghiệp lại ngồi trở lại.

Trương Thành Nghiệp nhìn số lượng fan vẫn đang tăng không ngừng, suy nghĩ một lát, gõ tên "Trì Dương" vào thanh tìm kiếm, một loạt video về Trì Dương hiện ra.

《Kiếp trước kiếp này của Trì Dương không thể không xem》, 《Câu chuyện không thể không nói giữa tôi và Trì Dương》......

Trương Thành Nghiệp nghiêm mặt, thẳng người, không nhịn được ngồi thẳng dậy.

Chẳng lẽ có người đang phao tin đồn nhảm, muốn hạ nhục, nói xấu Trì Dương?

Trương Thành Nghiệp lúc này đã nghĩ ra nhiều phương án ứng phó, mặc dù anh ấy chuyển sang nghề quản lý giữa chừng, nhưng nghề nghiệp là tương thông, giải quyết vấn đề vẫn xoanh quanh một nguyên tắc chung.

Trương Thành Nghiệp càng lướt xuống càng hoảng hốt, lượng xem những video này đã đạt đến một con số đáng kinh ngạc, muốn gỡ bỏ cũng không kịp nữa.

Toàn là lỗi của anh ấy đã không chú ý, Trương Thành Nghiệp nghiến răng lướt xem những video này. Trước đây anh ấy vẫn nghĩ Trì Dương mới ra mắt, ngoài những video từ cuộc thi, những thứ khác đều sạch sẽ như tờ giấy trắng, nên đã buông lỏng cảnh giác.

Trương Thành Nghiệp vô tình nhấp vào phần bình luận của một video, muốn xem tình hình đã tệ đến mức nào.

"???" Trương Thành Nghiệp nhìn lên nhìn xuống, đọc đi đọc lại phần bình luận, hoàn toàn bị bối rối.

【Mẹ ơi, chủ kênh từ đâu ra vậy, thất lễ thất lễ.】

【Chủ kênh là người làm việc lớn ( ̄︶ ̄)↗】

【Hiu hiu hiu, anh Trì của chúng ta】

【Ôi mẹ ơi, cái này bốn bỏ năm lên gần như là một bộ phim rồi! (*v)】

Dù Trương Thành Nghiệp có chậm hiểu thế nào cũng nhận ra sự việc đang diễn biến theo hướng không đúng, anh ấy lập tức thoát khỏi phần bình luận, nhấp vào video để xem chuyện gì đã xảy ra.

Rõ ràng chỉ là cảnh từ cuộc thi của đài Thanh Thành, nhưng lại được biên tập thành một cảnh phim, còn mang theo nhiều bước ngoặt biến đổi bất ngờ.

Trương Thành Nghiệp xem hết video đều trong trạng thái mơ hồ, nếu không phải anh ấy đã đi cùng Trì Dương suốt cuộc thi, có lẽ anh ấy sẽ thực sự nghĩ Trì Dương đã quay video này.

Theo bình luận đầu tiên, Trương Thành Nghiệp tìm đến một trang gọi là D trạm, tìm được chủ kênh tự xưng là Chim Nho Nhỏ, thuận tiện một mạch xem hết tất cả các video về Trì Dương mà người đó đã biên tập.

Sau khi xem xong, Trương Thành Nghiệp chỉ có một cảm nhận: ... Nhân tài.

Chỉ với những đoạn thi hát mười mấy lần cùng với các video hậu trường và phỏng vấn mà đài Thanh Thành thỉnh thoảng phát sóng, lại có thể biên tập thành các thể loại tình tiết hồi hộp, mới mẻ và nhiều phong cách khác nhau.

Phải biết rằng trong đài Thanh Thành, Trì Dương hầu hết đều xuất hiện với cảnh cầm micro, nhưng trong toàn bộ video hầu như không có mấy cảnh Trì Dương hát.

Xem ra là một fan cuồng kỹ thuật.

Trương Thành Nghiệp bình tĩnh lại, quyết định gọi điện cho Trì Dương để báo chuyện.

......

"Vâng, em biết rồi." Trì Dương trong điện thoại không mấy hứng thú.

Trương Thành Nghiệp vừa nãy còn nóng đầu bây giờ đã dịu xuống, biết mình đã bị những video vừa rồi làm cho nóng óc, Trì Dương đâu có quan tâm đến những chuyện này.