Nhưng gối nhỏ vẫn rất căng thẳng.
Lương Dịch thấy cậu ăn hai lát bánh mì rồi không động đũa nữa, liền suy nghĩ một chút rồi hỏi: "Cậu đã soạn sách vở chưa?"
... Chưa.
Gối nhỏ đỏ mặt, hơi xấu hổ cúi đầu.
Cậu thậm chí còn không biết phải soạn sách vở... Hình như Lục Miên Chi chưa bao giờ soạn sách cả.
Gối nhỏ ghi nhớ khuyết điểm này của Lục Miên Chi trong lòng, sau đó cúi đầu thấp hơn.
Lương Dịch nhìn dáng vẻ của gối nhỏ, cũng biết đối phương quên chưa soạn sách.
"Cậu đi soạn sách đi đi, mang theo hộp bút và sách giáo khoa lớp năm nhất." Lương Dịch rất đáng tin cậy trong phương diện này: "Anh đi tìm cho cậu hai túi bánh quy mang theo ăn giữa giờ, lát nữa sẽ lái xe đưa cậu đến trường."
***
Trường học cách nhà Lương Dịch rất gần, lái xe năm phút là đến.
Trong năm phút này, Lương Dịch tranh thủ thời gian dặn dò gối nhỏ: " Nghiêm Kính đã tìm người chuyển cậu vào lớp của Lục Miên Chi rồi."
"Giáo viên chủ nhiệm lớp đó rất dễ tính, họ Châu, dạy văn, là một cô giáo rất hiền... Cậu đừng căng thẳng."
"Nghe nói giáo viên toán nghiêm khắc hơn một chút nhưng không thành vấn đề, Nghiêm Kính đã nhấn mạnh rằng cậu là một đứa trẻ chậm hiểu, các giáo viên sẽ không hỏi cậu vấn đề gì trong những ngày đầu đâu."
"Lục Miên Chi ngồi một mình à?" Lương Dịch nhìn gối nhỏ qua kính chiếu hậu, thấy cậu gật đầu, tiếp tục nói: "Tốt nhất cậu nên ngồi cạnh, sau đó tìm cơ hội chạm vào cậu ta ấy. Chạm một lần, hẳn là có thể duy trì hình người một ngày. Những thứ khác chắc cũng không có gì cần chú ý nữa..."
Nghĩ đến điều gì đó, Lương Dịch lại bổ sung: "Đúng rồi, còn một người nữa."
"Anh cũng không biết tên, chỉ nghe nói là đại ca trường Nhất Trung. Hôm qua Nghiêm Kính hỏi chủ nhiệm khối, cũng không hỏi ra được."
Lương Dịch nhíu mày, tiếp tục nói: "Người đó hình như khá đẹp trai nhưng nghe nói tính tình rất không tốt. Họ có một nhóm nhỏ, thường xuyên gây chuyện đánh nhau. Lần đầu tiên cậu đi học, chú ý một chút. Nếu bị bắt nạt, chắc chắn phải về nói với anh."
Yêu quái nhỏ là gối nhỏ, cơ thể mềm, tính tình cũng mềm.
Lương Dịch sợ cậu bị bắt nạt cũng chỉ biết giấu trong lòng, không nói với ai.
Sau đó Lương Dịch lại dặn dò thêm mấy câu.
Gối nhỏ ghi nhớ tất cả những gì anh ta nói, nghiêm túc gật đầu.
Cậu còn đặc biệt ghi nhớ câu "Bảo vệ bản thân, tránh xa đại ca trường."
Hôm đó cậu đã chứng kiến cảnh Nguyên Tiềm đánh nhau, nhìn thôi cũng thấy rất đau, gối nhỏ thậm chí không muốn xem lại lần nữa, càng không nói đến việc mình tham gia vào.
Xe đi vào khuôn viên trường từ cổng sau, dừng lại dưới tòa nhà tổng hợp.
"Anh lên tầng năm làm thủ tục nhập học cho cậu." Lương Dịch xoa xoa mái tóc mềm mại của yêu quái nhỏ: "Cậu ở đây đợi chút, hay muốn đến gặp cô Châu luôn?"
Gối nhỏ suy nghĩ một chút: "Đến gặp cô Châu luôn ạ."
"Được." Lương Dịch cười toe toét. Luôn có những yêu quái nhỏ nhút nhát vô cùng, anh ta vốn tưởng gối nhỏ cũng là một trong những yêu quái nhỏ nhút nhát và hay bám người ấy, không ngờ gối nhỏ lại độc lập hơn anh ta nghĩ.