Nghe Nói Ta Từng Là Một Đại Lão

Chương 32

Tống Dương ngồi ở hàng thứ ba từ trên xuống, Vân Tang ở hàng thứ hai từ dưới lên, hai người cách nhau hơn nửa lớp học, chuyển một tờ giấy, muốn thông qua một tên đàn em làm trạm trung chuyển, có chút khó khăn.

Càng đừng nói đến, có mấy người miệng thì nói sẽ giúp chuyển giấy, nhưng lại nhân lúc những người khác không để ý mở giấy ra xem, thế là chưa hết một tiết học, hơn nửa lớp đã biết trong tay Tống Dương có thứ gọi là "trọng tâm đề thi", "thần khí thi được điểm cao".

Trong chốc lát, tiếng xì xào nói nhỏ không dứt vang lên bên tai. Tuy không biết từ đâu ra, nhưng bọn họ rất muốn có, trong mắt không ít người đều lộ rõ vẻ sáng rực thèm thuồng.

Giang Thính không bỏ lỡ hành động nhỏ này của Tống Dương, cong môi khẽ chế giễu, cậu ta rất quan tâm, rốt cuộc Tống Dương viết cái gì cho Vân Tang, nhưng nội dung đại khái cậu ta vẫn đoán ra được.

Tống Dương tự cho rằng bản thân che giấu rất tốt, tìm cậu ta xin một phần nội dung trọng tâm, nhưng Giang Thính thông minh đến mức nào, từ giọng điệu giả vờ tán gẫu của đối phương, cậu ta lập tức nghe ra, người này trăm phần trăm tới để xin cho Vân Tang. Thậm chí cậu ta còn cho rằng, người đứng sau chuyện này thực ra là Vân Tang, đối phương muốn thông qua Tống Dương, đòi nội dung trọng tâm từ cậu ta, nghĩ đến đây, Giang Thính lập tức cảm thấy mấy ngày qua bản thân đã đánh giá cao Vân Tang, nắm đấm có cứng đến đâu cũng không thay đổi được IQ của một người, Vân Tang đánh đấm giỏi thế nào, cũng chỉ có thể dùng cách vòng vo này để tìm cậu ta giúp đỡ mà không dám mở miệng trực tiếp.

Giang Thính cũng vừa hay không muốn chia sẻ, bình thường giữ quan hệ tốt với giáo viên các môn, bỏ ra bao nhiêu nụ cười, tinh lực và thời gian, mới liệt kê ra được một bản đề cương kiểm tra đầy đủ, dựa vào cái gì mà Tống Dương chỉ mới chìa tay ra, cậu ta đã phải chắp tay chia sẻ cho Vân Tang?

Để đối phó với Tống Dương, cậu ta đã thức suốt đêm soạn một phần nội dung trọng tâm.

Nghĩ đến việc Vân Tang rất có thể sẽ ôn tập trực tiếp theo tài liệu này, khóe miệng cậu ta không nhịn được cong lên chút nữa, đầu ngón tay lật sách lặng lẽ lộ ra mấy phần vui vẻ.

Cậu ta chỉ muốn cho Vân Tang một bài học, nói cho đối phương biết, việc nhập học của đối phương là dựa vào tiền quyên góp của ba, sau khi vào học, rõ ràng đã sắp thi mà vẫn không chịu cố gắng, lại trông chờ vào cách gian lận như nhờ người khác đưa nội dung trọng tâm, đã vậy thì phải chuẩn bị tinh thần vấp ngã.

Nếu muốn nói tốc độ lan truyền thông tin trong khuôn viên trường nhanh đến thế nào, thì chỉ trong hai tiết học, đã có không ít học sinh cẩn thận bước ra khỏi cửa hàng in ấn, ông chủ kiếm được bộn tiền, thậm chí ngay cả khối mười một cũng đã nghe nói qua.

Xem tin nhắn trong nhóm chat, anh em tốt thở dài một tiếng đầy ngưỡng mộ: "Đám đàn em khối mười đúng là biết cách lợi dụng sơ hở, sao khối mười một chúng ta lại không có người tốt bụng nào, cũng tổng kết một phần nội dung trọng tâm nhỉ, chẳng lẽ đám đàn anh đàn chị chúng ta thì không cần thi sao?"

Giang Yến Hoài vừa nghe, bàn tay vốn đang chống cằm lập tức dừng lại, một lúc lâu sau mới nói: "Kỳ thi tháng khối mười có nội dung trọng tâm đi thi? Cho tôi một bản."

Anh em tốt ngẩn ra: "Cậu muốn đưa cho ai?"

Cầm tập tài liệu in ra dày cộp kia, Giang Yến Hoài đứng dậy khỏi chỗ ngồi, vươn vai thật dài, vuốt lại bộ đồng phục nhàu nhĩ trên người, sau đó mới thờ ơ hừ một tiếng: "Không ai cả."