Vài phút sau, Ayres túm Crick đang ngủ trên giường dậy đánh nhau.
Trong đêm tuyết, hai cỗ cơ giáp một bạc một đỏ kịch liệt giao chiến, vũ khí tạo thành từ hồ quang điện phát ra tiếng va chạm chói tai, tốc độ đối chiến của hai vị alpha đỉnh cấp cực nhanh, gần như chỉ còn là hai vệt bóng mờ, tia sáng bắn ra tạo thành từng luồng sáng rực rỡ, khiến người ta hoa mắt chóng mặt.
Cuối cùng, Luna né được một đòn toàn lực của đối phương, nhân cơ hội chém một nhát vào eo hắn.
“Cậu cả, nửa đêm nửa hôm cậu phát điên cái gì vậy, tôi chịu thua.”
Là một alpha cấp SS, Crick chỉ từng chịu thiệt thòi dưới tay Ayres, hơn nữa còn không chỉ một lần, hắn chịu thua một cách không chút gánh nặng tâm lý.
Ayres không nói một lời, nhảy xuống khỏi cơ giáp, thu hồi Luna, sải bước đi về phía hang động.
Crick lẽo đẽo theo sau, lầm bầm: “Chuyện gì thế này? Cãi nhau à? Thất tình à?”
“Im miệng.” Ayres liếc hắn một cái với vẻ mặt lạnh tanh, ánh mắt sắc bén như dao.
“Xem ra tôi đoán đúng rồi.” Crick làm động tác giơ tay đầu hàng, “Nói thật lòng đi, Ayres, hai người căn bản không cùng một thế giới, chia tay sớm bớt đau khổ… Ái.”
Ayres đá hắn một cái: “Muốn đánh nữa không?”
“Không dám không dám.” Crick nhăn nhó, hắn liếc thấy bóng người đang đi ra từ trong hang, vội vàng vẫy tay chào hỏi, “Sharon, chào buổi tối.”
“Chào buổi tối.” Sharon chào hỏi một tiếng rồi vội vàng nhìn về phía Ayres, “Căn cứ tín hiệu có phản hồi, vừa rồi nhận được tín hiệu từ Đế Tinh gửi đến.”