Ta Ở Cổ Đại Có Đứa Con

Chương 35

Nếu không tìm được thì thôi, nhưng nếu tìm được, hắn nhất định phải biết rõ chuyện gì đã xảy ra trong đêm thơ hội đó, để mai sau khi Bình An hỏi về mẹ, hắn còn có câu trả lời.

An Mịch xem bức tranh một hồi, nhiệm vụ quạt gió thất bại, không được tích phân nên cô giận cá chém thớt! Ngón tay chọc mạnh vào mặt người đàn ông trên màn hình, lẽ ra nên thành thật lên giường chăm sóc con mới phải. Xem tranh làm gì, khiến nàng lại mất đi tích phân có thể mua bánh bao cho con nhỏ.

Ngụy Cảnh Hòa thu hồi bức họa, lấy bản đồ huyện Thuận Nghĩa ra, ngón tay lướt qua mấy ngọn núi trên đó. Sau khi xác nhận thôn Đại Khê an toàn không có chuyện gì, hắn mới cất đi, thổi tắt nến đi nghỉ.

……

An Mịch về đến nhà, thấy cháu trai đang chạy trong sân chơi giống gấu, càng thấy rõ con nhỏ của mình mới là tốt nhất.

"Mịch Mịch đã về rồi à? Có phải thấy cháu trai dễ thương quá, muốn sinh một đứa không?" Chị dâu cả An đi tới trêu An Mịch.

An Mịch nghe nói các bà mẹ nhìn con mình đều qua lớp kính màu hồng dày, cô nhìn cậu bé mập mạp như gấu con dưới đất, khẽ nhếch môi: "Không, em có rồi."

Chị dâu cả An:...

Cô ấy vừa nghe lầm phải không? Mịch Mịch nói mình đã có con?

Chị dâu cả An cười lắc đầu, đứa nhỏ này toàn nói đùa, nếu lặng lẽ sinh ra một đứa con thật, thì cả nhà họ An sẽ phát điên mất.

An Mịch về phòng tẩy trang rửa mặt xong, nằm trên ghế mây, mở game ra, vừa hay thấy con nhỏ thức dậy.

Bé tỉnh dậy không thấy người lớn cũng không khóc không nháo, tự xuống giường mặc quần áo, tay chân nhỏ nhắn, còn biết thắt dây lưng, đáng yêu vô cùng.

Bình An bước ra khỏi phòng, trời vừa mới mờ sáng, bé đưa nắm tay nhỏ lên dụi mắt.

"Bình An dậy rồi à? Lại đây, để bà lau mặt cho tỉnh táo nào." Ngụy lão thái tiến lên chỉnh lại quần áo và dây lưng cho bé, lấy khăn ướt từ trong chậu lau nhẹ khuôn mặt nhỏ của Bình An, đôi mắt còn ngái ngủ của bé lập tức sáng ra.

Ngụy lão thái lại tết cho bé một bím tóc nhỏ, bẻ một miếng bánh từ túi bánh bé mang về từ núi hôm qua đưa cho bé: "Ăn tạm lót dạ đi, cha con và đại bá đang lên núi đào củ mài."

Hôm qua lão nhị mang về ba cái bánh ngô, đều làm từ bột mịn, hôm qua chia cho ba đứa trẻ mỗi đứa một cái, giờ còn lại hai cái, trừ miếng cho Bình An vừa rồi, lát nữa lão đại và lão nhị về còn có thể mang theo ăn dọc đường.